HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 157

- Tiểu thơ, muội nghĩ tiểu thơ cũng có thể viết thư cho cô ấy bằng những
bức tranh. Ngũ A Ca mang tranh đó vào cung cho tỉ Tiểu Yến Tử.
Vĩnh Kỳ cười:
- Đúng, tôi sẵn sàng làm người đưa thư cho hai người!
Người này một lời, người kia một lời, thuyết phuc. mãi Tử Vy mới hết năn
nỉ.
Tối hôm ấy, vua Càn Long không hiểu sao lại thấy bồn chồn trong người.
Biển tấu duyệt không được, sách xem không vộ Cái gì làm cũng không
xong, ngay cả chơi cờ, nghe nhạc cũng chẳng hứng, cuối cùng ông đành
dẹp hết mọi thứ, sang Diên Hỷ Cung để gặp Lệnh Phi, nhưng Lệnh Phi lại
chẳng có ở nhà. Ông cũng không cho người đi tìm đi gọi, chỉ lặng lẽ tới lui
chờ.
Mãi đến tối, Lệnh Phi mới về tới, vừa bước vào phòng đã giật mình khi gặp
vua. Chưa kịp làm gì thì đã nghe vua hỏi:
- Thế nào? Hôm nay nó ra sao rồi?
Lệnh Phi lúng túng, quỳ xuống thỉnh an xong nói
- Hoàng thượng, sao khuya quá rồi, Hoàng thượng không đi nghỉ đi?
Vua Càn Long lắc đầu:
- Trẫm không buồn ngủ, nhưng có phải là người vừa từ đằng Tiểu Yến Tử
về không?
- Dạ.
- Nó thế nào rồi?
Lệnh Phi thở ra:
- Hình như không được khỏe lắm.
Vua chau mày:
- Không được khỏe là thế nào? Chỉ ăn có mấy roi làm gì có chuyện nghiêm
trọng như vậy? Đâu giống như lần trước, bị cả một mũi tên vào ngực đâu?
Lệnh Phi liếc nhanh về phía vua, rồi làm ra vẻ buồn bực:
- Hoàng thượng ơi, lần trước Tiểu Yến Tử bị trúng tên, coi như ngoại
thương thôi, còn lần này khác. Ngoại thương mà cả nội thương nữa.
Vua Càn Long giật mình:
- Làm gì có cả nội thương? Ai! Ai đánh nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.