HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 158

- Hoàng thượng chứ còn ai!
Vua ngạc nhiên.
- Trẫm đánh nó từ bao giờ?
Lệnh Phi nũng nịu nói.
- Hoàng thượng! Hoàng thượng chẳng hiểu một chút tâm lý phụ nữ gì cả.
Hoàng thượng... trước mặt mọi người, Hoàng hậu nè, Dung ma ma nè rồi
bọn thái giám, cung nữ, thị vệ... cả Ngũ A Ca, Nhĩ Thái nữa, mà đè con gái
người ta ra đánh thì sỉ diện của cát cát còn đâu? Đó là còn chưa nói, Hoàng
thượng hôm ấy đã nhiếc mắng không tiếc lời, chê bai không tiếc lời... Hỏi
vậy chứ làm sao không thương tổn. Vết thương lòng mới là khó xóa đấy bệ
hạ ạ.
Lời của Lệnh Phi làm vua Càn Long giật mình, ông suy nghĩ lại. Thật đấy,
dù gì Tiểu Yến Tử cũng là con gái mà. Tại sao lại cho nọc ra đánh trước
mặt mọi người? Càng nghĩ ông càng thấy hối hận, nhưng cũng vì sỉ diện,
ông không muốn để lộ cái tình cảm yếu đuối đó ra ngoài. Vua nghiêm nghị
nói
- Vì cát cát cũng quá đáng, hành động chẳng coi ai ra gì cả. Chẳng biết
phép tắc kỷ cương, nên không đánh dâu được?
Tuy nói vậy, nhưng vua cũng quay qua hỏi Lệnh Phi:
- Sao? Bộ đánh mạnh lắm ư?
Lệnh Phi gật đầu:
- Dạ, da thịt muốn nát bét!
Vua Càn Long giật mình, giận dữ:
- Tệ thật! Tay thái giám này đánh mạnh tay quá chứ gì? Hừ! Đã biết là đánh
cát cát, mà chẳng biết nương tay một chút!
Lệnh Phi vội nói:
- Đừng có trút cho thái giám. Chính Hoàng thượng đã ra lệnh là đánh thẳng
tay không được nương đó mà.
Vua Càn Long lảng sang chuyện khác:
- Thế Hồ thái y nói thế nào? Bệnh nặng lắm ư?
Lệnh Phi lắc đầu:
- Cát cát không cho phép Hồ thái y khám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.