HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 206

không nể trẫm, cứ giả vờ điếc có phải là mọi thứ sẽ tốt đẹp cả không?
Lời của vua làm hoàng hậu tịt ngòi. Trong khi Tiểu Yến Tử giống như trẻ
con, reo lên, quay người một vòng rồi nói to.
- Hoàng A Ma ơi! Rõ ràng là người có một trái tim hết sức quảng đại từ bi.
Thế này thì Hoàng A Ma không cần buồn phiền gì về chuyện nước nữa.
Ông trời thế nào cũng giúp bệ hạ mà... Hèn gì lúc còn sống trong dân gian,
con nghe người ta truyền tụng câu: “Nước có Càn Long, lúa không sâu rầy"
mà. Hoàng A Ma là một vị vua tốt, nước nhà là chắc chắn sẽ phú cường
mãi mãi.
Vua Càn Long ngạc nhiên nhìn Tiểu Yến Tử. Vĩnh Kỳ, Nhĩ Khang và Nhĩ
Thái thảy đều bất ngờ.
- Nói cái gì mà “Nước có Càn Long, lúa không sâu rầy" là sao? Ta chẳng
hiểu gì cả?
Thật ra thì không phải chỉ có vua mà cả bọn Vĩnh Kỳ cũng không biết. Tiểu
Yến Tử giải thích.
- Câu đó có nghĩa là “Nước nhà mà có vua Càn Long thì lúa thóc trồng ở
trong ruộng sẽ không bị sâu rầy". Dân ở nông thôn họ đã ví Hoàng A Ma
như ông trời vậy đó. Hoàng A Ma người là thần thánh, chứ không phải
người phàm đâu.
Vua Càn Long tròn mắt. Nhưng thấy thật vui.
- Vậy ư? Có thật là trong dân, họ loan truyền như vậy không?
Tiểu Yến Tử gật đầu lia lịa.
- Có chứ, có chứ! Hoàng A Ma thử bảo con đặt thơ xem, con có đặt được
không?
Vua Càn Long nghĩ ngợi, rồi cười hả hê.
- Đúng! Đúng! Con làm vè còn không xong, nói chi là làm thơ!
Vua nói, rồi ngẫm nghĩ hai câu thơ mà Tiểu Yến Tử đọc một cách thấm
thía. Mà càng thấm càng thích chí.
- Ha ha! Cái con Tiểu Yến Tử này thú vị lắm chứ?
Rồi quay sang hoàng hậu, vua nói:
- Đấy, Ái khanh thấy không, cái con nhỏ Tiểu Yến Tử này là của trời ban
cho trẫm mà. Nó giống như một món ăn khai vị. Có nó bao nhiêu ưu phiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.