HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 255

rùm lên được. Hết khóc đến nhịn ăn rồi treo cổ, tại sao cái tốt không học
mà cứ học toàn chuyện xấu không vậy? Hử?
Tiểu Yến Tử vội quỳ xuống trước mặt vua:
- Bản chất con đã là đứa không được dạy dỗ từ lâu nên đâu có sửa đổi
được. Chính vì vậy mà Hoàng hậu cứ tìm cách giết con hoài. Bây giờ con
định treo cổ có phải là đã bứng cái gai trong mắt bà ấy không?
- Con nói sao? Hoàng hậu thế nào chứ? Chỉ đánh hai con cung nữ của con
thôi, chứ nào đánh con đâu mà con làm dữ như vậy?
Ðến lúc đó Tiểu Yến Tử không còn đóng kịch nữa, nói thật lòng mình.
- Hoàng A Ma nghĩ coi. Cung nữ cũng là con người, cung nữ cũng có cha
có mẹ. Cha mẹ họ cũng cưng cũng quý họ vậy? Mẹ cô ấy tuy đã chết,
nhưng còn cha... mà cha ruột của cô ta nếu biết được con mình bị đánh thế
này hẳn phải đau lòng lắm.
Nói xong, đứng dậy đưa Tử Vy đến trước mặt vua, rồi bảo:
- Tử Vy, hãy ngẩng đầu lên, cho Hoàng A ma xem mặt coi nào?
Tử Vy sợ hãi, không ngờ Tiểu Yến Tử lại bạo đến độ như vậy. Vội quỳ
xuống. Vừa xúc động, vừa đau lòng cộng thêm chuyện ban nãy bị đánh.
Nên vừa ngước mắt lên là hai hàng lệ chảy dài.
Nhĩ Khang, Nhĩ Thái và Vĩnh Kỳ cũng hoàn toàn bất ngờ trước cách xử trí
của Tiểu Yến Tử. Họ hồi hộp chờ đợi.
Tử Vy dập đầu, giọng run rẩy:
- Nô tài Tử Vy khấu kiến Hoàng thượng!
Vua liếc nhanh về phía Tử Vy, thấy đôi má cô gái sưng đỏ, nên cũng thấy
thương xót.
- Ngươi... ngươi tên là Tử... Tử gì vậy?
- Dạ nô tỳ tên Tử Vy. Vì nô tỳ sinh ra trong mùa Tử Vy hoa nở, nên được
đặt tên đó.
Vua lại nhìn Tử Vy, gật gù:
- À!... Cái tên đẹp đấy lại dễ nhớ nữa!
Rồi nói thêm.
- Hãy thoa thuốc sẽ mau lành thôi!
Tử Vy thấy vua quan tâm như vậy, vô cùng cảm động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.