HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 327

một tiếng. Người dưới cùng không chịu nổi sức nặng cả đám bên trên, sụm
chân. Cả bọn bị té cả. Tử Vy khoát tay:
- Thôi đừng có trồng chuối kiểu này nữa, chẳng được việc gì đâu. Không lẽ
các bạn ở đây chẳng có ai biết leo cây cả ư?
Tiểu Yến Tử bấy giờ mới ngộ ra:
- À! Đúng rồi phải trèo cây thôi. Vậy mà không nghĩ ra, ngu thật.
Và ra lệnh cho tất cả.
- Bọn bây leo lên cây đi!
Tiểu Yến Tử trèo lên trước, kế đến Tiểu Đặng Tử rồi tới Tiểu Trác Tử.
Tử Vy, Kim Tỏa, Minh Nguyệt, Thể Hà thì đứng ở dưới hồi hộp nhìn lên.
Đang lúc cả ba đang hì hục trèo đến mục tiêu, thì Nhĩ Khang, Nhĩ Thái đến.
Thấy bọn Tiểu Yến Tử đang trèo cây, Nhĩ Khang ngạc nhiên hỏi.
- Các người làm gì mà trèo lên đó vậy?
Tiểu Yến Tử vừa trườn về phía nhánh cây có cây roi cửu khúc, vừa nói.
- Im nào! Ta sắp lấy được nó rồi đây!
Nhĩ Thái quan tâm:
- Cẩn thận đấy, coi chừng té bây giờ!
Nhĩ Khang thấy Tiểu Yến Tử ra rất xa sợ rơi xuống hỏi những người đứng
dưới.
- Nào... Chơi trò gì vậy? Mấy người biết họ làm gì không?
Tử Vy đáp:
- Họ định lấy chiếc roi vướng trên ấy đó mà!
- Lấy chiếc roi à?
Nhĩ Khang hỏi, rồi khinh công một cách nhẹ nhàng, mang dễ dàng chiếc roi
xuống.
Lúc đó Tiểu Yến Tử vẫn còn lơ lửng trên cành, trố mắt nhìn Nhĩ Khang.
- Đã lấy được chiếc roi rồi ư?
- Vâng.
Nhĩ Khang đáp, rồi tiếp:
- Thôi cô xuống đi chứ. Hoàng thượng muốn cô và Tử Vy sang ngự hoa
viên cùng xem hoa nở. Có cả Ngũ A Ca ở đấy nữa đó. Đi nhanh lên, đừng
để Hoàng thượng chờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.