HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 354

Nhà vua khoái trá cười vang. Mọi người vui vẻ cười theo.
Bữa ăn chấm dứt thì cơm và các món ăn cũng sạch trơn. Hôm nay mọi
người ăn món ăn ngon, món lạ, lại nhờ khung cảnh hữu tình và không khí
thoải mái, nên ăn rất mạnh.
Cơm no rượu đủ, nhà vua càng thêm cao hứng, vừa muốn giỡn với Tử Vy
vừa muốn thưởng thức tài văn chương của nàng, thấy nàng đang dọn dẹp
chén đũa, bèn trỏ đống xương gà mà hỏi:
- Cái gì đây?
Tử Vy ngẩng lên cười:
- Lão gia, đây gọi là “Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản" (Hạc vàng một đi
không trở lại - Thơ Đường - ý của Tử Vy là thịt gà thịt vịt đã ăn hết rồi,
không còn nữa).
Chẳng những thích thú về học vấn của Tử Vy, nhà vua còn ngạc nhiên về trí
thông minh lanh lẹ của nàng. Nhà vua vỗ bụng cười ha hả, cười mãi không
thôi, tiếng cười thật sảng khoái. Các cận thần từ bao năm vẫn gặp mặt nhà
vua mỗi ngày, mà chưa bao giờ được thấy nhà vua vui vẻ đến mức đó.
Cười đã đủ, nhà vua gật đầu nhìn Tử Vy, nói tiếp:
- “Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản"! Hay lắm! Có ý nghĩa lắm! Đúng là
"một đi không trở lại"!
Rồi nhà vua lại nhìn mọi nguời mà cười ha hả. Ai nấy đều vui lây niềm vui
của nhà vua.
Ông thầy Kỷ cũng không thể không khâm phục Tử Vy, nhưng còn muốn
làm khó nàng thêm nữa để thử tài nàng. Ông trỏ đống xương vịt mà hỏi:
- Còn cái này thì gọi là gì?
Tử Vy vừa gom đống xương gà, vừa ngẩng nhìn dòng suối róc rách gần
bên, đáp không nghĩ ngợi:
- Dạ, đây là "Phượng Hoàng đài không, giang tự lưu" (Đài Phượng Hoàng
đã trống, nước sông vẫn chảy - cũng lấy ý thơ Đường).
Ông thầy Kỷ chưa kịp khen ngợi thì nhà vua đã đứng bật dậy, cười lớn:
- Con nhỏ Tử Vy này! Ta phục ngươi rồi đó!
Mọi người đứng dậy theo, vui vẻ cười nói không thôi. Ba chàng thanh niên
thì vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ đưa mắt nhìn nhau. Nhĩ Khang càng vui

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.