HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 353

Ông thầy Kỷ bối rối trước câu hỏi bất ngờ, nhà vua cười bảo:
- Ngươi hả? Ngươi thì "hữu khẩu vô tâm".
Tiểu Yến Tử phụng phịu:
- Lão gia! Lão gia quá thiên vị rồi đó!
Mọi người cười vang. Ông thầy Kỷ nói:
- Tiểu Yến Tử bây giờ cũng đã tiến bộ nhiều rồi.
Tử Vy lại đem tới thêm mấy món rau nữa. Thấy hai con gà nướng đã biến
thành đống xương, bây giờ còn lại toàn là món rau nữa. Nàng nói:
- Lão gia, chúng con thình lình phải làm món ăn, ở chốn quê mùa vắng vẻ
này chỉ có thể làm những món ăn tùy tiện thôi. Món rau này là một trong
những món thông thường ở nhà quê, nhưng lại có tên gọi rất hay. Đó là
món “Yên thảo như bích ty" (Cỏ xứ Yên như tơ biếc - một câu thơ đời
Đường).
Mọi người lại cười vang, khen cái tên hay. Nhà vua cũng vui vẻ vô cùng.
Tử Vy trỏ một món rau khác:
- Món này thì có tên “Tần tang đê lục chi" (Dâu xứ Tần buông thấp cành
xanh - Thơ Đường).
Với món rau xào khác, bên trên bày ít miếng đậu hủ, nàng nói:
- Còn đây là món “Mạc mạc thủy điền phi bạch hạc" (Hạc trắng bay trên
ruộng nước mênh mông - Thơ Đường).
Trỏ một món khác nữa, cũng là rau xào, trên bày trứng gà chiên, nàng giới
thiệu:
- Đây là món “Âm âm hạ mộc chuyển hoàng ly" (chim oanh vàng hót trong
đám cây mát mẻ mù hè - Thơ Đường).
Nhà vua ngạc nhiên vì những món hương vị lạ miệng, và nhất là những cái
tên gọi văn nhã do Tử Vy đặt ra, chứng tỏ nàng là tay văn chương lỗi lạc.
Mấy món rau đã gần hết, Tử Vy bưng tới một con vịt chiên. Nhà vua hỏi:
- Vẫn còn món ăn à? Đây là món gì?
Tử Vy cười:
- Dạ, là món "Phượng hoàng đài phượng hoàng du" (Chim phượng hoàng
rong chơi trên đài Phượng Hoàng - Thơ Đường), để ăn với cơm cho no
bụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.