HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 368

Tiểu Yến Tử giậm chân:
- Cái gì mà động không động? Chuyện đó nào có hay ho gì. Ta chỉ thấy
thêm phiền phức. Gương trước mắt đã quá rõ mà, ngươi và Nhĩ Khang
đấy? Hết phải lo lắng chuyện này lại phải lo chuyện khác, vui thì chẳng
được bao nhiêu. Ta không thích như vậy. Ta chỉ muốn có một cuộc sống tự
do!
Tử Vy nhìn Tiểu Yến Tử, không nói gì cả. Yến Tử thắc mắc:
- Nhưng tại sao ngươi lại ngồi thừ ra vậy? Nói gì đi chứ?
- Vì mãi đến bây giờ tôi mới ngộ ra, tại sao Ngũ A Ca lại nhiệt tình với
chuyện giữa tôi và Nhĩ Khang như vậy, thì ra chuyện "huynh muội ruột
giả" của hai người, là nỗi đau đầu của huynh ấy. Và như vậy Vĩnh Kỳ
không phải là người đã mang lại nỗi phiền phức cho tỷ tỷ, mà phải nói
ngược lại. Tỷ tỷ mới là người làm khổ huynh ấy. Xem ra thì Nhĩ Khang dù
gì cũng có phước hơn Vĩnh Kỳ, vì tình huynh ấy có tôi đáp trả, còn tỷ tỷ?
Tỷ tỷ còn muốn đẩy quả cầu kén chồng của cô gái họ Đỗ cho huynh ấy.
Trách gì ban chiều thấy mặt của Vĩnh Kỳ không vui.
Tiểu Yến Tử bật dậy tròn mắt nhìn Tử Vy, rồi lại nằm phịch xuống giường,
càu nhàu một mình.
- Ta đã bảo rồi mà, đừng để động lòng. Nãy giờ ngươi nói ta thấy ngươi chỉ
bênh vực cho huynh ấy, trách móc ta. Và làm ta lại có mặc cảm. Ta cứ nghĩ
là mình đã làm điều gì không phải với Vĩnh Kỳ. Phiền thật! Rắc rối thật!
Như thế này thì ta biết phải làm gì bây giờ?
Lời của Tiểu Yến Tử khiến Tử Vy cười thầm, nàng ngẫm nghĩ:
- Ông trời quả là thích sắp đặt chuyện rắc rối. Hoàn cảnh éo le thế này, đến
một lúc nào đó khi sự thật được phơi bày, không biết lúc đó Hoàng thượng
sẽ phản ứng ra sao? Có tưởng chừng như trời đã đổ sụp đến nơi rồi chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.