HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 369

QUỲNH DAO

Hoàn Châu Cát Cát

Phần III: Sau mưa trời lại sáng

Chương 26

Hôm ấy, khi đoàn người ngựa của vua Càn Long đang đi vào một con sơn
lộ thì mây đen chợt ùn ùn kéo đến, rồi sấm chớp. Chẳng mấy chốc, cơn
mưa to như trút nước đổ xuống. Đường đang tốt chợt đầy bùn lầy lội và
chiếc xe ngựa cứ như bị sụp bẫy, chẳng làm sao nhúc nhít được.
Đám đông đứng quây quanh xe, chẳng biết phải làm sao. Cuối cùng Nhĩ
Khang đành vạch màn, nói vào trong xe.
- Thưa lão gia, có lẽ quý vị cần phải xuống, mới đẩy được xe qua khỏi vũng
lầy này được.
Thế là vua Càn Long, Tiểu Yến Tử và Tử Vy đều phải xuống xe. Ông
Phước Luân và Kỷ sư bá đã đứng mở dù sẵn để che mưa cho vua.
Có điều, mưa vẫn xối xả, chung quanh lại chẳng có chỗ trú mưa nào khác.
Tử Vy và Tiểu Yến Tử hỏi ông Phước Luân:
- Có còn dư chiếc dù nào không?
- Thật sơ sót, chúng tôi chỉ mang theo có hai chiếc dù nầy dành cho hoàng
thượng.
Vua Càn Long nghe vậy, vội lên tiếng:
- Tử Vy và Tiểu Yến Tử, hai đứa sang đây trú mưa chung đi, rộng mà! Kẻo
cảm thấy lạnh đấy!
Tiểu Yến Tử nói:
- Không sao. Con khỏe lắm, để con sang đấy, phụ họ đẩy xe.
Bấy giờ gần như mọi người đều xuống ngựa, người đẩy người kéo chiếc xe
ngựa lên. Tiểu Yến Tử cũng xông vào vừa đẩy vừa hô.
- Nào một hai ba, đẩy hết sức lên nào! Cố lên!
Vĩnh Kỳ thấy Tiểu Yến Tử dầm mưa không đành lòng, nói:
- Cô chạy đi núp mưa đi, bọn nầy đủ rồi, chẳng cần đến cô đâu.
- Tôi chẳng làm sao cả, tôi phải phụ giúp mọi người!
Tiểu Yến Tử không chịu nói:
- Nào một hai ba, đẩy nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.