HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 371

Cuối cùng chiếc xe cũng thoát được bãi lầy.
Tối hôm đó tại một nhà trọ lớn, Càn Long hoàng đế bị cảm sốt. May là có
Hồ thái y đi theo. Hồ thái y chẩn mạch xong thì nói:
- Lão gia chỉ là bị lạnh thôi, không có gì đáng ngại, mọi người cứ yên tâm.
Tôi đã đem theo thuốc men đầy đủ, để tôi đi bảo họ sắc thuốc, uống thuốc
xong tháo mồ hôi là khỏi ngay.
Nhà vua ngồi trên chiếc ghế nệm của nhà trọ, tuy bị cảm nhưng tinh thần
rất tốt. Nhà vua bảo Hồ thái y:
- Ta thấy là ông cũng nên bảo nhà bếp nấu nước gừng, cho mỗi người uống
một chén để khỏi bị cảm lạnh, nhất là hai đứa con gái, đừng có sơ sót.
Hồ thái y gật đầu:
- Vâng, tôi đi ngay.
Nói xong quay ra.
Vĩnh Kỳ lo lắng nhìn cha:
- Cha thấy trong mình ra sao thì phải nói ra, đừng có giấu mà chịu đựng
làm gì.
Đại học sĩ Phúc Luân tiếp lời:
- Đúng vậy. Có Hồ y sư, lại sẵn thuốc men, lão gia không việc gì phải ngại.
Nhà vua nhìn mọi người vây quanh, khoát tay:
- Mấy người đừng có làm chuyện, trong mình ta ra sao ta biết chứ. Ta khỏe
lắm không có gì đâu. Mọi người ra ngoài đi, cần lo chuyện gì thì lo đi,
không việc gì phải tụ lại chỗ này. Để Tiểu Yến Tử và Tử Vy ở lại nói
chuyện với ta là được rồi. Mọi người đi hết đi!
Nhĩ Khang dặn:
- Nếu lão gia cần sai bảo gì thì xin cứ gọi. Nhĩ Thái nó ở ngay phòng kế
bên.
Đại thần Phó Hằng nói thêm:
- Các phòng của cả tầng lầu này, chúng ta bao hết rồi, có cần chuyện gì xin
gọi chúng tôi.
Nhà vua gật đầu xua tay:
- Được rồi! Đi đi! Đừng có coi ta như ông già kề miệng lỗ, ta không chịu
đâu. Cũng đừng có ồn ào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.