HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 400

- Để tôi đi sắc thuốc, cô uống vào sẽ bớt đau ngay!
Vua giục:
- Có thuốc sao không làm liền còn chờ gì?
- Dạ.
Và thái y vội vã đi ra ngoài.
Tiểu Yến Tử đứng đó ngắm lấy Tử Vy, càng ngắm càng vui, một lúc như đã
xác định được sự thật, kêu lên sung sướng:
- Ồ! Muội đã sống rồi! Đã sống rồi! Vậy thì cung hỷ cung hỷ. Muội không
chết... Muội có biết vì sao không? Hồn muội ban nãy đã đến gặp Diêm
vương, nhưng Diêm vương nhìn thấy muội lại nổi giận quát tên Ngưu đầu:
“Này cô gái này thọ đến một trăm tuổi lận, sao ngươi dám đưa về đây?
Ngươi đã bắt lộn người rồi. Nhờ vậy muội mới được sống lại. Sau trận
sống chết này chắc chắn muội sẽ thọ đến trăm tuổi đấy!
Tử Vy thấy Tiểu Yến Tử pha trò, cười lây:
- Thôi sống đến một trăm tuổi trở thành bà già lụ khụ mất!
- Cái đó là bởi vì bên cạnh muội có ta là "thiên tuế, thiên tuế" mà bên cạnh
bọn mình còn Hoàng thượng là "vạn tuế, vạn tuế" nữa.
Vua cúi xuống nhìn Tử Vy với ánh mắt dịu hiền. Điều này làm Tử Vy áy
náy nhổm dậy.
- Bẩm Hoàng thượng, nô tỳ đã qua khỏi cơn nguy rồi, xin Hoàng thượng
hãy đi nghỉ đi, nếu không con sẽ bị tổn thọ mất.
Vua vội dằng Tử Vy nằm xuống.
- Vết thương của con chưa lành, đừng cử động, máu sẽ tiếp tục chảy đấy.
Rồi ông thương hại hỏi:
- Thế nào? Ngươi có nhớ lại được toàn bộ sự việc đã xảy ra không?
Tử Vy gật đầu, thắc mắc:
- Tại sao lại có chuyện thích khách? Hoàng thượng là người anh minh,
hiếm có trên đời. Sao họ lại muốn hành thích Hoàng thượng? Trong vụ này
còn có ai bị thương nữa không?
- Tất cả bọn ta đều an toàn, chỉ có một mình Nhĩ Khang là bị thương nhẹ.
Tử Vy giật mình:
- Nhĩ Khang bị ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.