HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 401

Vua trấn an:
- Ngươi hãy lo cho bản thân đi, còn chuyện người khác có người lo. Tóm
lại chỉ có ngươi là bị nặng nhất thôi! Sao thế nào rồi. Vết thương còn đau
nhiều lắm không?
- Dạ đỡ rồi, lúc rút mũi dao ra, con cứ tưởng là mình chẳng sống nổi chứ!
- Con khờ thật! Có ta đứng đó mà. Ta đã ra lệnh không chết là không được
chết, sao lại phải lo?
Tử Vy vô cùng cảm động:
- Bây giờ con đã vượt qua nguy hiểm rồi, Hoàng thượng hãy đi nghỉ đi.
Vua nhìn Tử Vy một lúc nói:
- Được rồi, trẫm đi nghỉ đây để con cũng được nghỉ ngơi. Nhưng trước khi
đi, ta muốn nói với con mấy câu.
Tử Vy gật đầu:
- Sáng nay con đã xả thân vì trẫm, điều đó làm trẫm vô cùng xúc động, và
cũng chính vì vậy mà trẫm cứ băn khoăn lo lắng. Chẳng hiểu một đứa con
gái yếu đuối như ngươi sao lại có thể can đảm làm việc đó? Lý do gì? Động
lực gì?
Câu hỏi của vua làm mắt Vy ứa lệ:
- Hoàng thượng xin người đừng thắc mắc. Con làm điều đó không phải vì
"dũng khí" mà chỉ là "bản năng".
- Bản năng ư? Ở đâu có một bản năng tuyệt vời như vậy. Trẫm rất quý cái
bản năng hiếm có của con đó!
Tử Vy định nói điều gì nữa, nhưng cơn đau lại đến, nên yên lặng. Vua thấy
vậy nói:
- Thôi bây giờ đã khuya rồi. Trẫm cũng cần sang bên kia tra hỏi lai lịch của
những tên thích khách. Con hãy nghỉ ngơi. Có chuyện gì cần từ từ nói lại
trẫm nghe. Thời gian còn dài mà.
Tử Vy gật đầu, vua lại quay qua Tiểu Yến Tử:
- Tiểu Yến Tử, con có bổn phận chăm sóc Tử Vy. Có cần gì cứ gọi người
tìm. Còn thuốc của thái y sắc xong, con xem liệu mà cho nó uống.
- Vâng, con biết!
Vua nhìn sang Tử Vy lần nữa mới bỏ đi, Tiểu Yến Tử đi theo tiễn chân,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.