HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 426

- Đây là chuyện hôn nhân đại sự chớ đâu phải đùa. Có thể đây là chỉ là sự
tính toán của người lớn, chứ Ngũ A Ca chưa biết. Vì vậy hãy đợi khi nào
huynh ấy đến đây, bọn mình hỏi lại rõ lẽ, giờ đừng có đoán mò mà bực tức
không nên.
Tiểu Yến Tử đứng dậy, quơ đổ cả hũ thuốc cao trên bàn. Chưa hả giận, cô
nàng lại rảo chân cả phòng nói:
- Chuyện gì mà phải hỏi ra lẽ? Ông ấy thế nào tôi chưa rõ sao? Hắn là đang
mừng tít mắt. Chuyện đó quá rõ rồi. Trước kia, động một tí ở không, là
chạy bay đến đây. Còn bây giờ lặn luôn chẳng thấy tăm hơi. Cái con người
vô tâm như vậy, ưa dùng lời mật ngọt để lừa gạt người ta. Đến lúc có một
cô cát cát thật sự xuất hiện, thì quên hết quên hết! Hừ! Hẳn là bây giờ đang
nôn nóng, mong sớm làm phò mã Tây Tạng thôi. Tôi biết rõ mà!
Nói luôn một hơi dài, rồi Tiểu Yến Tử lại đỏ mắt, tiếp:
- Mặc kệ, không cần đâu. Đợi đến bao giờ có một ông vua "gừng" nào đến
đây, tôi làm vợ ông ta để đáp trả là xong, hòa!
Tử Vy lắc đầu:
- Chuyện chưa có gì rõ ràng mà đã giận đùng đùng như vậy, sau này biết rõ
không phải, lại hối hận cho xem!
Tiểu Yến Tử trợn mắt:
- Làm gì phải hối? Ngay giờ này tôi đã thấy chán rồi, tôi không cần đâu!
Kim Tỏa nói vào:
- Chắc không phải đâu. Tôi thấy Ngũ A Ca một lòng một dạ với tỉ tỉ, đừng
có nghĩ oan cho người ta mà tội.
Rồi Kim Tỏa nhặt lọ thuốc cao lên đưa cho Tiểu Yến Tử:
- Đây này! Món thuốc cao này của Ngũ A Ca đưa riêng cho tỉ tỉ, nói khi
nào tỉ tỉ bị đau ở đâu xoa nơi đó, người ta đã lo cho tỉ tỉ quá trời!
Kim Tỏa chưa dứt lời, Tiểu Yến Tử đã chụp lấy hũ thuốc cao, ném thẳng ra
ngoài cửa sổ. Không ngờ lúc đó bên ngoài cửa có tiếng “Ui da!” thật lớn,
Kim Tỏa nhìn ra nói:
- Chết rồi, ném trúng đầu “Tào tháo" rồi!
Tiểu Yến Tử đang giận nói:
- “Tào tháo" nhằm nhò gì. “Gia Cát Lượng" cũng cho bể đầu luôn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.