HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 442

Vua chỉ thẳng vào mặt Nhĩ Khang, giận dữ.
- Cả ngươi nữa! Ngươi muốn kháng lệnh ư? Nếu không nể tình ngươi là
phò mã Tây Tạng thì...
Và vua quay qua đám Phước Luân, Phước Tấn.
- Nếu ai mà còn can ngăn nữa, thì sẽ phạm tội chết!
Ông Phước Luân sợ hãi vội kéo áo Nhĩ Khang để ngăn không cho nói tiếp.
Nhĩ Khang rất đau lòng, nhưng nhìn lại cha mẹ không dám nói nữa.
Lúc bấy giờ bọn thị vệ đã kéo Tiểu Yến Tử và Tử Vy dậy định lôi đi. Tử Vy
sợ Nhĩ Khang tiếp tục phản kháng, quay lại nói.
- Bẩm Phước Đại nhân, Phước Tấn, Nhĩ Khang, Nhĩ Thái. Tôi hết sức cảm
ơn sự chiếu cố của các vị mấy năm nay. Bây giờ tôi đi đây xin các vị ở lại
hãy bảo trọng.
Rồi quay qua vua. Tử Vy nói:
- Hoàng thượng có cho phép nô tỳ nói thêm một điều nữa không?
- Ngươi cứ nói.
- Trên có trời, dưới có đất, lòng con đối với Hoàng thượng thế nào trời đất
biết. Lần này có chết, con cũng không hận, vì mẹ sẽ đón con trên trời cao.
Con sẽ không cô độc. Nhưng hôm trước khi con xả thân nhận dao cho
Hoàng thượng, người đã hứa với con là sẽ tha tội chết cho Tiểu Yến Tử.
Lúc đó có nhiều người chứng kiến. Và vì "quân vô hý ngôn". Xin Hoàng
thượng có giết con thì cũng nên tha cho Tiểu Yến Tử.
Vua nghe Tử Vy nói giựt mình, trong khi Kim Tỏa không dằn được, chạy ra
nắm lấy tay Tử Vy.
- Tiểu thơ! Tiểu thơ! Sao lại nói vậy? Tại sao tiểu thơ lại lấy cái đầu của
mình để cứu mạng cho Tiểu Yến Tử? Nếu Hoàng thượng muốn chặt đầu
tiểu thơ thì xin hãy chặt đầu tôi đi. Tôi chỉ là một con a đầu, mang trọng ân
của nhà họ Hạ, được bà Hạ Vũ Hà nuôi dưỡng đến khôn lớn, lại không có
chút dính líu huyết thống gì của bệ hạ. Xin bệ hạ hãy giết tôi thay cho hai
người kia. Tha tội chết cho họ, họ chẳng có tội lỗi gì cả, chẳng hại ai. Chỉ
có tội là ham làm con vua!
Hoàng hậu hét lớn:
- Giam cả cái con Kim Tỏa này vào chung một chỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.