HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 444

họa cùng chia cơ mà?
Nói xong quay sang vua, Tử Vy bình tĩnh nói.
- Hoàng thượng, con hiểu người sống trên trăm họ, tình cảm cũng cao vời
vợi như nhật nguyệt, đâu có thể nào động lòng trước thâm tình của người
bình thường chúng con, nên con không trách.
Vua có vẻ xúc động trước lời của Tử Vy, Hoàng hậu thì sợ chần chờ gây
họa, nên hạ lệnh cho bọn thị vệ.
- Thôi hãy đưa chúng đi đi! Đưa đi ngay hết!
Tiểu Yến Tử, Tử Vy, Kim Tỏa bị điệu đi. Nhĩ Thái, Nhĩ Khang và Vĩnh Kỳ
quỳ đấy yên lặng. Chẳng biết làm gì để can thiệp nữa.
Cánh cổng nhà lao đóng sập lại rồi khóa kín.
Tiểu Yến Tử, Tử Vy, Kim Tỏa đã bị cô lập với thế giới bên ngoài. Tiểu Yến
Tử chồm lên, bám lấy những chấn song sắt hét to ra ngoài.
- Hãy thả chúng tôi ra! Đừng nhốt chúng tôi! Chúng tôi chẳng có tội gì cả!
Và cố nói với tên lính gác ngục:
- Hãy đi bẩm báo với Hoàng thượng, ta có chuyện muốn nói với người!
Nhưng tên lính gác ngục trợn mắt:
- Cái gì mà Hoàng thượng. Bọn ngươi là bọn tội đồ sắp chết đến nơi, còn
bày đặt đòi gặp Hoàng thượng làm gì?
Nói xong, quay người bỏ đi. Tiểu Yến Tử nghe vậy òa lên khóc.
- Tại sao lại có thể thế này? Tại sao? Tôi không thể tin được! Không thể tin
được!
Tử Vy và Kim Tỏa bước tới đỡ Tiểu Yến Tử dậy, an ủi:
- Đừng khóc nữa, đừng đau khổ gì cả, có lẽ cái số của chúng ta như vậy.
Thôi thì chấp nhận đi!
Tiểu Yến Tử quay qua ôm chầm lấy Tử Vy:
- Tôi không chấp nhận! Định mệnh không thể khắc nghiệt như thế! Thật
tình tôi không hiểu, tại sao Hoàng A Ma lại có thể nhẫn tâm như vậy. Chỉ vì
chuyện chúng ta lừa dối người mà cư xử với chúng ta thế này ư? Sao không
nghĩ đến những điều tốt mà chúng ta đã làm cho người?
Nói đến đây Tiểu Yến Tử lại khóc òa:
- Tất cả lỗi tại tôi cả. Mọi người đã khuyên can, hôm này thời cơ chưa tốt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.