HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 445

vậy mà tôi không nghe. Tất cả vì tôi hấp tấp quá, nên mới hại chết Tử Vy,
hại cả Kim Tỏa.
Kim Tỏa cũng khóc:
- Tại tôi nữa, vì tôi không những không ngăn tỉ tỉ mà còn xúi tỉ tỉ hành
động, kết quả là tất cả chúng ta phải vào ngục tối này. Tại sao tôi không
ngăn lại, mà còn đồng tình?
Tử Vy dang hai tay ra ôm cả hai người:
- Thôi đừng khóc nữa, cũng đừng tự trách mình, những chuyện gì đến thì
phải đến thôi, chúng ta chẳng làm sao tránh né được. Hãy nghĩ lại xem, nói
sớm hay muộn gì thì cũng phải nói. Đúng không? Cũng may là bọn mình
được nhốt chung. Còn có thể nói chuyện, tâm sự nhau. Sau này nếu chẳng
may thì cũng được cùng lên đoạn đầu đài, đường đến suối vàng cũng có
bầu có bạn, vậy thì đừng nên buồn nữa, buồn chẳng ích gì đâu.
Rồi Tử Vy dìu hai bạn sang đống rơm bên cạnh ngồi xuống. Kim Tỏa đột
nhiên nhảy nhỏm lên:
- Ồ! Có gián! Có gián!
Tiểu Yến Tử nhìn xuống, quả thật có rất nhiều gián bò dưới đất, Tiểu Yến
Tử tháo giày ra đập liên tục, bực tức nói:
- Con người khi vận đen là cả sâu bọ cùng ức hiếp được!
Tử Vy ngồi đó nhìn bầy gián, đột nhiên phá lên cười:
- Tỉ tỉ còn nhớ ngày xưa tỉ tỉ đã làm bài thơ thế nào không? "Bước vào một
ngôi phòng, bốn bên chỉ có vách, ngước mắt thấy chuột chạy, nhìn xuống
bầy gián leo". Đấy thì bây giờ đã thấy, tỉ tỉ đã tiên tri được điều này rồi!
Tiểu Yến Tử nhìn quanh, lắc đầu:
- Chỉ có mi trong giờ phút này mà vẫn có thể cười được thôi!
Suốt đêm vua Càn Long không ngủ, lòng cứ trăm mối tơ vò. Tình cảm bập
bồng giữa cái giận cái buồn. Lệnh Phi nằm bên lén nhìn chồng, nhiều lần
muốn lên tiếng khuyên nhủ, nhưng chẳng dám. Nhưng cuối cùng không
chịu được, rụt rè nói.
- Hoàng thượng, nếu người có điều gì không vui cứ nói ra, đừng chất chứa
trong lòng chỉ khổ thân.
Vua Càn Long quay qua với ánh mắt trách móc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.