HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 456

sắt cột dính Tử Vy, Tiểu Yến Tử và Kim Tỏa vào nhau. Trước mặt họ, giữa
phòng là một lò lửa đang nóng đỏ. Chung quanh bọn cai ngục với vũ khí
trên tay, sát khí đằng, sẵn sàng làm theo lệnh Lương đại nhân.
Kim Tỏa nhìn cảnh đó, hồn phi phách tán:
- Tiểu thơ, có lẽ sắp đến giờ chết rồi, ta phải làm sao bây giờ?
Tử Vy nhìn quanh quan sát, rồi nói với Tiểu Yến Tử:
- Tiểu Yến Tử, Kim Tỏa, các người nhớ rằng, chúng ta đã có thề, đồng sinh
cộng tử, mặc dù không sinh được cùng ngày, nhưng được chết cùng giờ thì
cũng hay. Đó là phúc không phải là họa. Vì vậy, đừng khóc, đừng sợ, hãy tỏ
ra can đảm lên chứ?
Lời của Tử Vy làm hào khí của Tiểu Yến Tử như được khơi cao, cô nàng
tán đồng ngay:
- Đúng đấy Kim Tỏa! Chúng ta cần phải can đảm, đừng để người ta khinh
thường nữ giới. Chẳng có gì phải sợ cả.
Có tiếng bước chân dồn dập rồi Lương đại nhân với đám quan binh hộ tống
phía sau đi vào. Vừa ngồi vào bàn hắn đã vỗ tay nói:
- Nào, bắt đầu đi chúng bây. Ba đứa này, hôm nay thế nào đã chịu ký hay
chưa chứ?
Tử Vy nói:
- Không ký, có đánh thế nào bọn này cũng không ký, các ông muốn giết thì
giết đi!
Tiểu Yến Tử thì chửi toáng lên:
- Này tên cẩu quan vô lại, ngươi chỉ như con rùa vô tích sự, ta chỉ muốn
đập vỡ chiếc mu ngươi ra thôi. Đừng hòng lung lạc bọn ta!
Lương đại nhân giận dữ hét:
- Đánh! Đánh ba con a đầu này thật mạnh cho ta! Đánh đến bao giờ rách cả
thịt chúng ra thôi!
Những ngọn roi bắt đầu như mưa quất xuống. Cả bọn đau đớn vô cùng,
Kim Tỏa hét:
- Ối! Đau quá! Đau quá! Tôi chết mất!
Tử Vy vẫn tỉnh táo cắn răng chịu đựng, nói:
- Này Kim Tỏa! Chúng ta hát lên đi, hát sẽ quên cái đau nhiều!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.