HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 474

ta cũng bị, sao ngươi lại yếu đuối như vậy?
Thái y bước tới can:
- Đừng có lắc mạnh bệnh nhân như vậy, cô ấy còn yếu, động mạnh không
tốt đâu.
Rồi bắt mạch cho Tử Vy xong, quay qua vua nói:
- Mạch đã điều hòa, không nguy hiểm nữa rồi. Uống thuốc vào sẽ dần dân
hồi phục thôi! Để thần bảo bọn họ nấu thuốc mới.
Rồi ông quay qua ra lệnh cho A đầu mang thuốc đi sắc ngay.
Tiểu Yến Tử nghe Thái y nói Tử Vy đã thoát hiểm. Vội bỏ Tử Vy ở đó,
chạy bay ra ngoài báo tin vui cho bọn Vĩnh Kỳ, Nhĩ Khang.
- "Hắn" tỉnh rồi, tỉnh rồi! Thái y đã nói không có gì phải lo nữa!
Nhĩ Khang bước tới bên cửa sổ nhìn vào. Nỗi lo vơi hẳn "Cảm ơn Trời
Phật". Chàng lẩm bẩm và tinh thần cũng phấn chấn hẳn lên.
Tiểu Yến Tử báo tin xong lại "bay" trở lại phòng.
Cả phòng bây giờ thật nhộn nhịp. Người vào kẻ ra. Vua nãy giờ yên lặng
nhìn con gái, chợt nghẹn giọng nói:
- Tội nghiệp con tôi! Hẳn con... con còn đau lắm? Phải không?
Tử Vy nghe vua gọi mình là con, cảm động muốn ngừng thở. Lúc đó Kim
Tỏa đã mang thuốc sắc xong vào.
- Tiểu thơ, thuốc đã xong rồi đây, cô hãy ngồi dậy uống ngay đi!
Lệnh Phi đỡ Tử Vy dậy, Kim Tỏa kề chén thuốc sát miệng Tử Vy, nhưng
Lệnh Phi cản lại:
- Để ta một mình. Ngươi và Tiểu Yến Tử đều bị thương, ở yên tịnh dưỡng
vậy.
Tiểu Yến Tử nghe vậy cảm động:
- Tụi con biết, nhưng để Tử Vy uống thuốc xong, chúng con sẽ quay về
phòng.
Tử Vy lúc đó cũng tỉnh táo phần nào, vội nói:
- Con khỏe lắm rồi. Tự uống thuốc một mình được. Con thật là không phải,
lần nào cũng khiến cho mọi người phải bận tâm.
Vua thấy Tử Vy vừa mới khỏe đã khiêm tốn như vậy, càng thương cảm. Vội
đỡ lấy chén thuốc trên tay Lệnh Phi, nhìn Tử Vy nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.