HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 476

- Tử Vy này, con hẳn đợi cái ngày hôm nay lâu lắm rồi phải không? Thật
tội. Muốn có ngày hôm nay, con phải trả bằng bao nhiêu máu và nước mắt,
bao nhiêu thương tích đau đớn. Tất cả lỗi tại trẫm cả. Bây giờ trẫm nghĩ lại,
trẫm thấy mấy lượt con đã ám chỉ tỏ bày mà ta nào có hiểu ra. Trẫm chỉ
thấy con kỳ bí như một dấu hỏi lớn. Còn cái hôm mà ta đưa con đi giam ở
Tông Nhân Phủ, là cái hôm ta quá buồn phiền, rồi có sự nói vào của Hoàng
hậu nữa. Trong rối rắm ta đã quyết định sai lầm. Tử Vy! Ý trẫm chỉ muốn
là răn đe các con một chút, chớ đâu có ngờ việc đó lại đẩy các con vào
miệng cọp. Trẫm thấy ra, vì trẫm mà con hết bị thương tích này đến thương
tích khác. Càng nghĩ đến càng thấy đau lòng, tội nghiệp con.
Tử Vy nghe vua nói cảm động muốn khóc, nhưng cũng sung sướng vô
cùng:
- Hoàng thượng, xin người đừng buồn, nếu để có ngày nay mà con phải trả
giá cao hơn thì con cũng sẵn sàng chấp nhận.
Vua gật gù, xúc động, rồi hỏi:
- Sao mãi đến giờ này con vẫn gọi ta là Hoàng thượng, không thể thay đổi
cách xưng hô được ư?
Tử Vy bối rối:
- Dạ con không dám vì không biết là Hoàng thượng có chấp nhận con hay
không?
Vua càng cảm động hơn, nhưng chỉ nói:
- Cái con nhỏ này... sao ngu vậy. Ta có được một đứa con như ngươi, giỏi
cả cầm kỳ thi họa thế này, còn mơ gì hơn. Con là bản sao của trẫm. Con
biết hết mọi thứ. Trẫm không nhận con thì nhận ai nữa chứ?
Tử Vy rơi nước mắt kêu lên:
- Hoàng A Ma!
Vua nghe gọi, dang hai tay ra đón Tử Vy vào lòng. Bây giờ thật sự mới là
cảm giác tuyệt vời - Tình phụ tử.
Tiểu Yến Tử và Kim Tỏa đứng gần đó chứng kiến đột nhiên khóc òa. Rồi
hai đứa ôm chặt nhau.
- Vậy là Tử Vy đã tìm được cha, bao nhiêu công chờ đợi, bao nhiêu mong
mỏi rồi cũng đạt! Tội nghiệp tiểu thơ tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.