HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 490

Nhĩ Thái nhìn về phía hai cô gái đang rượt đuổi nhau đằng xa, nói:
- Huynh không cần cảm ơn. Trại Á rất đáng yêu. Nói thật, đệ thấy cô ấy có
rất nhiều điểm giống như Tiểu Yến Tử, đó là điều mà đệ an ủi vô cùng.
Vĩnh Kỳ nghe vậy quay qua nhìn Nhĩ Thái:
- Nhĩ Thái, như vậy thì đúng ra mình phải cám ơn cậu mới phải.
Nhĩ Thái cười:
- Có nghĩa là hai người đều mang ơn tôi. Được rồi, vây thì sau này có lợi
lộc gì, phải chia cho tôi đấy nhe.
- Khỏi lo. Sau này nếu ngươi có gặp hoạn nạn gì, thì bọn này hứa sẽ xả thân
vì ngươi.
- Nghiêm trọng thế à? Sinh tử có nhau chứ gì?
Hình như điều mà Tiểu Yến Tử và Tử Vy đã thề giờ ảnh hưởng đến cánh
đàn ông.
Tiểu Yến Tử và Trại Á chạy được một lúc thấy chẳng có ai đuổi theo, nên
quay lại:
- Tại sao các người lại chậm lụt thế? Ở mãi tuốt phía sau.
Tử Vy cười:
- Tôi còn chưa cưỡi ngựa rành, nên không dám phóng nhanh như các
người, rủi ngã ngựa thì sao? Vả lại hôm nay trời đẹp gió mát. Cưỡi ngựa
chậm rãi, thưởng cảnh thế này chẳng thú vị hơn ư? Thấy cảnh đã say người
rồi!
Tiểu Yến Tử không hiểu cãi:
- Đây nào có rượu đâu mà say?
Trại Á lúc đó cũng đã phi ngựa tới, nghe nói rượu chẳng biết ất giáp gì hỏi:
- Uống rượu ư? Đồ nhắm đâu, tôi cũng thấy đói lắm rồi đấy!
Nhĩ Thái cười lớn, nhìn mọi người:
- Đấy thấy không, trước đây bọn ta mới có một Tiểu Yến Tử, cũng đủ mệt
rồi, bây giờ thêm một Trại Á nữa có mà khùng luôn!
Mọi người nghe nói cùng cười. Kim Tỏa nói:
- Vui quá! Vậy thì sao bọn mình không hát đi?
Tử Vy đồng ý:
- Vậy thì chúng ta cùng hát nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.