HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 173

Mà Vệ Đinh lại chẳng biết gì về hắn nên mới lần lượt cự tuyệt. Dù

sao quan hệ của họ trên mạng cũng là người yêu, với tính tình thành thật
của Vệ Đinh, chẳng đời nào cậu làm ra những chuyện như bắt cá hai tay.

Thẩm Huyên khinh thường bản thân, chuyện quan trọng thế này sao

có thể quên mất?

Hắn vốn dự định sẽ bật mí thân phận với Vệ Đinh vào đúng sinh nhật

mình, cho cậu một bất ngờ lớn. Thế nhưng bây giờ thấy Vệ Đinh khổ tâm
như vậy, hắn lại áy náy vô cùng, kế hoạch có lẽ phải thực hiện sớm hơn một
chút rồi.

Sáng hôm sau, Thẩm Huyên đến trường xin nghỉ rồi tức tốc chạy tới

chợ chim. Đỗ xe xong, hắn đi tới siêu thị gần đó mua rất nhiều đồ ăn vặt mà
Vệ Đinh thích, rồi khệ nệ ôm cả núi đồ tới cửa tiệm hoa.

Hắn cười hì hì nhìn Vệ Đinh, vui vẻ đùa giỡn: "Ông chủ, gói toàn bộ

hoa ở đây cho tôi."

Nghe tiếng nói, Vệ Đinh ngước đầu lên liền thấy gương mặt điển trai

đang cười rạng rỡ, chói mắt như ánh nắng ban trưa, khiến cậu không sao
dời mắt.

"Sao lại ngây ra thế hả?" Thẩm Huyên bước tới trước quầy hàng, đặt

những túi thức ăn lên trên, vươn tay nhéo má Vệ Đinh, lần này không dùng
sức, chỉ khẽ nựng rồi thôi, đoạn chăm chú nhìn cậu, nở nụ cười, ánh mắt
chan chứa dịu dàng: "Xin lỗi, hôm qua anh không nên nổi giận với em."

Vệ Đinh không ngờ một người luôn cao ngạo như vậy lại có thể hạ

mình xin lỗi, không những kinh ngạc, mà trong lòng còn có chút vui mừng
nữa.

Cậu lắc lắc đầu, ý nói mình không hề để bụng.

"Sau này anh sẽ không tùy tiện nổi giận nữa." Thẩm Huyên nhẹ giọng

cam đoan, kéo ghế tới ngồi bên cạnh Vệ Đinh, xé gói khoai tây chiên ra,
cầm một miếng đút cho cậu: "Há miệng ra nào."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.