HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 203

khăn trải giường này, sao hắn không tự giặt đi? Đúng là hiếp người quá
đáng mà!"

A Bố và Sở Hiểu Phong nghe xong liền ném cho Thẩm Huyên cái

nhìn đầy khinh bỉ.

Thẩm Huyên bị cả bọn chọc sôi gan, nhắm ngay mặt Cố An mà tung

một đấm. Cố An cũng không kém chị kém em, trả lại một quyền. Hai người
tay qua chân lại, cuối cùng thành đánh nhau thật.

A Bố đẩy hai tên đang phát điên ra ngoài: "Muốn đánh thì cút ra kia

mà đánh, đừng liên lụy người vô tội." Đoạn quay đầu cười vui vẻ với Vệ
Đinh: "Nhóc chủ nhà, không ngờ cậu lại cởi mở phóng khoáng quá ha, hai
người quen nhau chưa bao lâu mà đã ngủ chung rồi ư?"

Vệ Đinh làm dấu giải thích: [Không có, chúng tôi không làm gì cả!]

"Nếu không làm sao lại phải giặt khăn trải giường?" A Bố cười tỏ vẻ

thấu hiểu: "Không phải ngại, tôi hiểu, đàn ông mà, ai có thể kiềm chế được
nửa thân dưới của mình chứ."

Vệ Đinh lắc đầu, vừa định biện giải thì A Bố đã lôi Sở Hiểu Phong ra

khỏi phòng tắm, còn nói: "Béo à, tránh xa họ một chút, đừng học theo
gương xấu đó. Nhớ kỹ, đợi khi nào anh cảnh sát giao hết tiền lương cho ông
thì ông mới được lên giường với anh ta nha."

Trong phòng khách, A Bố lải nhải giảng đạo lý, Sở Hiểu Phong thật

thà chăm chú lắng nghe, Thẩm Huyên và Cố An thì còn bận rộn đánh
nhau...

Nhìn cục diện hỗn loạn trước mắt, Vệ Đinh thật muốn đập đầu vào

tường chết cho xong, tại sao xung quanh cậu chẳng có lấy một người bình
thường chứ?!

Giặt khăn trải giường xong, bốn người kia kẻ thuyết giáo vẫn hăng

say dạy dỗ, tên đánh nhau vẫn cực lực ẩu đả, ai nấy đều hết sức vui thích,
Vệ Đinh nhìn mà chỉ muốn tống cổ cả bọn ra đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.