gia,kết thúc chính là cái chết của hắn và nụ cười lúc đội mũ vương ngồi lên
ngai vàng từ Giang hiền nghi...
"Hình như em có nghe qua một chút về việc muội muội của Giang hiền
nghi vừa đủ tuổi tham gia..."
"Mau đi tìm tam vương gia,nói có việc gấp.Nếu gặp hãy bảo đợi ta ở
chỗ cũ"-An Nguyệt đứng dậy,đi vào bên trong lục tìm một vật bên trong tủ
gỗ.Cô cần phải đem theo thứ này,thật hy vọng có thể biết được chút thông
tin...
Canh hai vắng vẻ,trăng bị che khuất sau những rặng mây đen,từng trận
gió lạnh thổi tới bên ngoài mái hiên.An Nguyệt cẩn thận để cho Thư Hồng
giúp mình khoác áo vào,mắt vô thức hướng về phía ngoài xa.Cô thắp một
ngọn đèn nhỏ trên tay,giữ vật kia an toàn trong ống tay áo dài.Ngọn đèn tỏa
ra sự ấm áp lạ thường,soi sáng khuôn mặt mỹ lệ dưới mũ áo khoác.
"Nương nương,xin người cẩn thận .Gần đây nô tì thường xuyên nghe
các tin đồn rằng có nữ quỷ lai vãng trong cung đòi mạng.Nàng không có
đầu,y phục trắng thấm đẫm máu lại không ngừng kêu khóc...nương
nương,em sợ lắm.Hay là người đừng đi nữa"-Thư Hồng làm mặt hoảng,nài
nỉ cô ở lại không ngớt,sợ sệt nhìn ra phía bên ngoài.
An Nguyệt bật cười,dùng tay còn lại xoa xoa mái tóc của nàng mà bảo:
"Là tiểu cung nữ nào kể chuyện làm Thư Hồng gan dạ của ta e sợ như
vậy nào?Đêm khuya không nên nói việc không tốt,đến người sống ta còn
không lo thì hà cớ gì lại lo đến kẻ đã nằm bên dưới mặt đất?Em không nên
như vậy,trước giờ ta cũng không gậy ra tội ác gì thì làm sao có người muốn
đến đòi mạng được?Em mau mau vào bên trong đi,đợi ta trở về sẽ cùng em
đọc sách.Trưởng công chúa có tặng riêng cho ta những cuốn gió trăng tiểu
thuyết mới nhất,em lấy đọc đi."