"Vậy nương nương phải mau chóng quay về đó,đừng để ảnh hưởng thân
thể của người "-Thư Hồng làm nũng xong thì ngoan ngoãn xoay người đi
vào bên trong...
"Không ngờ tam vương gia lại đến sớm như vậy,ta còn tưởng chính
mình mới là kẻ đi trước một bước"-Lúc An Nguyệt đến được lương đình đã
thấy tam vương gia ngồi sẵn ở đó,trên bàn còn có điểm tâm khuya và
...rượu thì không nhịn được liền ca thán.Tên này không phải là thất tình nên
đến để uống rượu giải sầu chứ?
"Đã để An quý tần nhọc công,quá khen quá khen.Câu chuyện trước giờ
vẫn bắt đầu bằng ly rượu,mời An quy tần an tọa,coi như chén này là ta kính
tỉ một ly vậy."-Tam vương gia đặt quạt xuống bàn đá,tự rót rượu uống một
hơi.An Nguyệt còn có cảm giác hình như mắt hắn có chút ưu phiền,tò mò
hỏi:
"Không phải thật sự tam vương gia đây buồn bực vì mỹ nhân nào nên
mới tìm đến nơi này chứ?Nếu có gì thì hãy nói ra đi,giúp đỡ lẫn nhau ,có
qua có lại là chuyện hợp đạo tình.Biết đâu ta có thể giúp một ít thì sao?"
"Tỉ quả không hổ danh tính tư thông minh,thấu đáo lòng người.Chả
trách...vậy được,ta cũng không muốn khách sáo nữa.Thật cũng không giấu
gì tỉ,ta có chút giao tình với một vị trưởng nữ con gái của Vi viên ngoại,chỉ
là nàng vốn không biết ta là vương gia.Kỳ tú nữ sắp tới nàng cũng sẽ tham
gia...e là sẽ qua trót.Đệ quả thật..."
"Ha ha...tam vương gia,đệ muốn làm ta sặc chết sao?Hoa hoa công tử
như đệ cũng có thể làm ra nông nỗi này à?A,không cần lườm ta như thế !
Được rồi được rồi,nếu đệ giúp ta làm vài việc thì ta sẽ niệm tình nghĩ kế
sách giúp cho đệ chuyện đó.Không những vậy còn có thể để đệ thuận lợi
ôm mỹ nhân về,bớt náo loạn lòng nữ nhân khắp kinh thành này nữa."