HOÀNG CUNG TƯ TRUYỆN - Trang 157

"Minh Xuân,ta cũng không gây ra chuyện gì to tát đâu.Thôi không nhắc

nữa,nhanh đi đến hồ sen thôi.Thư Hồng,Minh Xuân đi cùng ta nào,nếu các
em đủ can đảm để xem trò của ta...ha ha ha"-An Nguyệt lén cầm một khối
điểm tâm trên bàn bỏ vào ống tay áo,thong dong bước ra phía trước.Phía
sau Thư Hồng,Minh Xuân nhìn nhau một lát,cuối cùng cũng quyết định
chạy theo,cầm hai chiếc đèn lồng sáng lập lòe trên tay.

Ven hồ sen canh hai,bầu không khí lạnh lẽo,tiếng những loài côn trùng

nhỏ ra rít không ngừng.Ánh trăng mờ ảo trên cao cũng bị che khuất bởi
những vầng mâyđen không rõ lai lịch.Những cây liễu ven hồ không biết khi
nào đã treo đầy dải lụa trắng đang khẽ đong đưa trong gió.An Nguyệt cùng
Minh Xuân và Thư Hồng nhìn thấy một đám đông tụ tập trên cầu,ai cũng
mang theo vẻ sợ sệt và sự tò mò không thể che giấu,cô kín đáo cười một
cái,nhìn thấy một tên đạo sĩ mặc áo khoác vàng rộng thùng thình.Hắn có vẻ
chuẩn bị làm phép,một tay cầm kiếm gỗ đào,tay còn lại vẫy vẫy lá bùa đầy
chữ.Chà..trên bàn có vẻ cũng đầy đủ những"dụng cụ" hành nghề:Nến,nhang
thơm cắm trong lư hương,hoa quả vàng bạc đầy mâm...còn có cả một chén
máu chó mực.An Nguyệt nhẹ nhàng tiến đến,dùng khăn tay che miệng hỏi
một phi tần đứng cạnh:

"Vị đạo sĩ này là ai mang đến vậy?"

Vị phi tần đứng cạnh đang chăm chú ngắm nhìn,nghe có tiếng nói thì

hơi giật mình một chút.Nàng nhìn sang thấy An Nguyệt liền hành lễ sau đó
mới dám trả lời,vẻ mặt đầy sự sùng bái và kính trọng:

"Bẩm nương nương,muội có nghe nói là do Hàm tần và Đoan dung hoa

đặt biệt mời về từ trên một ngọn núi cao.Ông ấy là cao nhân ẩn dật không
màng sự đời,nghe tin hậu cung có ma quỷ mới lo lắng xuất môn,muốn diệt
quỷ trừ hại cho dân chúng.Muội còn biết được ông ấy chính là đệ tử cuối
cùng của ngài thiên sứ Chung Quỳ năm xưa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.