HOANG DÃ - Trang 227

toàn yên vị bên trong cô và cô co thắt quanh anh hết đợt này lại đến đợt
khác.

Anh đang thầm thì. “Tới đi, tới đi, tới đi…” Và anh bắt đầu di chuyển

mỗi lần anh nói. Chầm chậm, gần như hoàn toàn rút ra khỏi cơ thể cô, rồi
anh nhấn từ từ lại vào bên trong. Lần nữa. Lần nữa lại lần nữa.

“Em thật khít khao, nóng bỏng,” anh bảo cô. “Cảm giác với em rất tuyệt,

Teleri. Rất tuyệt. Chúa ơi…” Anh nhấn sâu vào và ngừng lại trong một lúc,
đầu anh vùi trong cổ cô. Hơi thở anh đến nhanh hơn cô và hai tay anh lồng
trong tóc cô. Anh nằm đó, lấp đầy cô, không di chuyển, chỉ thở bên tai cô.
Rồi khi hơi thở anh đều và ổn định hơn, anh lại di chuyển hết đợt này sang
đợt khác, chầm chậm, vào rồi rại gần như ra hẳn và mang đến cho cô cảm
xúc mà cô đã không biết là mình có thể cảm nhận được.

Tay anh không ở giữa họ lúc này nhưng cô có thể cảm nhận thấy điều

tuyệt vời ấy lại đến, gần hơn và gần hơn nữa, mỗi lần anh di chuyển bên
trong cô.

Trong chốc lát cô ép hai chân lên và đẩy ngược lại với anh, di chuyển

cùng anh và nói với anh, nhanh hơn, nhanh hơn và nhanh hơn nữa, gọi to
cho tới khi cô lại co thắt dữ dội chung quanh anh.

Anh đột ngột ngừng di chuyển, người sững lại và rên rỉ thật trầm đến

mức cô biết anh cũng là một nạn nhân của niềm đam mê và của thân thể hai
người họ cũng như cô. Một lúc sau cô cảm thấy luồng ấm áp từ anh tiết ra –
đấy là mầm sống của anh, tình yêu của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.