HOÀNG ĐẾ CÀNG MUỐN CƯNG CHIỀU NÀNG - Trang 263

ở đó một đêm, ngày hôm sau bị rơi vào tay bọn buôn người.

Về sau một trận hỏa hoạn xảy ra khiến nàng quên đi đoạn kí ức này,

nàng cho là bị lạc người thân nên mới bị lừa bán.

Vừa rồi nghe tiểu thư dọa giật mình thì ký ức đột nhiên hiện về, quá

khứ như đang lặp lại khiến cả người nàng lạnh như băng.

Tiết Tĩnh Xu nghe xong vừa thương tiếc vừa áy náy, nhẹ giọng nói:

"Em yên tâm, sau này ta không nói như vậy nữa."

Liễu Nhi gật gật đầu, thỉnh thoảng nức nở hai cái. Nàng trầm mặc một

lúc lâu rồi nói: "Tiểu thư, lần trước người nói sẽ giúp em tìm người nhà
nhưng kì thật em... không nhớ họ lắm. Nhiều năm trôi qua như vậy em
cũng không còn nhớ rõ hình dáng của bọn họ nữa, trong lòng em... đã coi
người là người thân của em từ lâu. Lúc Ngũ cô nương các nàng gọi người
là tỷ tỷ, trong lòng em cũng trộm gọi tỷ tỷ, cuối cùng em vẫn muốn, nếu em
có tỷ tỷ thì nhất định cũng sẽ thương em như tiểu thư vậy."

Tiết Tĩnh Xu khẽ cười nói: "Ta cũng ước em là muội muội ruột của ta.

Trong lòng ta, em còn quan trọng hơn muội muội ruột nhiều."

Liễu Nhi vội vàng nói: "Vậy sau này tiểu thư không được đuổi em."

Tiết Tĩnh Xu gật đầu: "Không bao giờ."

Lúc này Liễu Nhi mới lau mũi, khôi phục bộ dạng hoạt bát: "Tiểu thư

mau ngủ đi. Ngày mai phải làm tân nương nên không thể để hai mắt thâm
đen được."

Nàng nói xong lập tức xuống giường, chui vào trong chăn của mình.

Lúc ở trên núi, vì than không đủ nên hai người thường xuyên đắp

chung một cái chăn. Từ ngày trở về phủ, Liễu Nhi vẫn cẩn thận tuân theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.