HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 19

Lại một tiếng chát theo lời quát nạt:

-Chơi giữa đường cản trở lối đi, ông đập chết bây giờ!

Tiếng trẻ thơ cũng không ngừng gặng lại:

Vẫn còn lối đi kia kìa! -và quyết không tránh.

Nghe căng thẳng không thể ngồi yên, ta cho dừng lại, vén màn bước

xuống, thấy hai bé trai độ chừng bốn- năm tuổi. Một đứá len lét nép vào
trong vệ đường...(Giọng Cao Hiến lấp lửng để tư duy thầm so sánh với Hồ
Thơm bây giờ, rồi nói tiếp): Còn một cậu bé thôi giăng tay, cứ xoa mông
đít...Có lẽ vừa bị đánh bị dọa dẫm quát nạt mà không thối lui, vẫn giương
đôi mắt sáng long lanh nhìn chằm chằm vào xe kiệu như đang cầu cứu. Ta
hiểu ý, xoa nhẹ mái đầu tóc sữa mềm mại uốn quăn. để mắt quan sát cái
thành vuông vức nằm trên nền cát trắng, do đôi tay khéo léo của trẻ thơ xây
đắp thành hai bờ lũy song song, mở cửa tiền, cửa hậu cho cây thọc ngang
qua làm cổng canh gác. Giữa thành có cột kỳ đài vươn cao, cắm cờ lá. Sau
kỳ đài, đắp thành những ô vuông có lẽ là khu nhà ở của tướng soái? Nhìn
chung chẳng những khéo tay, mà còn tinh thông lý lẽ, kiên gian bảo vệ
thành quả của mình xây, thật hiếm thấy ở những đứa trẻ khác. Trong lòng
ngẫm nghi: tương lai đó sẽ là một vị tướng soái kiệt xuất, thì ngay từ bây
giờ ta chẳng thể không tuân lệnh “vị tướng nhí” nên đã yêu cầu quân sĩ
nhấc kiệu qua khởi hành đi tiếp”.

*

Ngừng câu chuyện kể để tiếp một người đàn ông từ ngoài đi vào, vội

cầm tay Cao Hiến giòn giã kêu lên:

-Này là con nhà Hồ Phúc ở Kiên Thành ư? Từ bấy đến nay, mình gặp

hoài mà vẫn cứ bất ngờ.

Mắt gắn vào Hồ Thơm, lần tay nhẩm tính:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.