HOÀNG ĐÌNH - Trang 1019

tượng thần, mang tới miếu Hà Bá tế ba ngày, ba ngày sau, mấy pho tượng
rất bình thường kia quả nhiên đều mơ hồ có một chút linh tính.

Mà ở ngày tết hàng năm, trước cửa mọi nhà gần xa đều có bày nhang

đèn, mâm cỗ để cúng Hà Bá. Không biết từ khi nào, trên cửa mỗi nhà có hỷ
sự còn đều dán hai bức tranh, bức bên trái vẽ một con sò xanh đang lơ lửng
trong nước, quanh thân có một tầng hơi nước, nhìn cực kỳ thần bí; bức bên
phải vẽ một con tôm đỏ đạp trên sóng nước, càng trái kẹp kiếm, càng phải
kẹp phủ, vẻ mặt hung ác.

Song những chuyện này đều là về sau. Lại nói về thời điểm trận chiến

kia kết thúc, hơn mười ngày tiếp theo, đã có người tới trước miếu Hà Bá.

Người này nhìn không ra tuổi thật, trông bên ngoài chỉ chừng ba bốn

mươi tuổi, mặc một bộ áo bào xanh đơn giản, tóc búi kiểu đạo sĩ, trên
người không đeo một món trang sức nào.

Ánh sao chiếu lên người đạo nhân, đều giống như bị đạo nhân hút hết

vào trong cơ thể. Đạo nhân không đi vào trong miếu, chỉ hỏi vọng vào:

- Kiếm quyết của Hà Bá từ đâu mà có?

Câu hỏi rất thiếu lễ phép, kết hợp với tướng mạo có chút uy nghiêm

khiến giọng điệu của đạo nhân trở nên nghe như chất vấn, cứ như Trần
Cảnh học trộm kiếm quyết của nhà ông ta. Trong miếu Hà Bá lóe lên một
cái, Trần Cảnh hiện ra trước cửa miếu, không giấu giếm, cũng chẳng chút
giận dữ, đáp:

- Từ nhỏ theo một ông lão kiếm khách học được.

- Ông lão kiếm khách đó tên gì?

- Không biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.