HOÀNG ĐÌNH - Trang 1104

Ngao Vu Phong khẽ cau mày, sau đó cười lớn:

- Hiến kiếm sao! Ha ha, được, ta sẽ nhận lấy kiếm của ngươi.

Hồng đại hiệp đang thầm suy đoán xem Hà Bá gia có ý gì, đã thấy Ngao

Vu Phong khẽ nhấc tay, làn nước bao trùm bên ngoài thủy phủ bỗng tự gạt
sang hai bên, tạo thành một con đường. Lý Anh Ninh chậm rãi bước đến,
cũng không nhìn Hồng đại hiệp và vỏ sò, chỉ đi thẳng trước mặt Ngao Vu
Phong, ngửa đầu lớn tiếng nói:

- Hà Bá gia nói, rồng nên về biển, mới có thể ẩn sâu, sông nhỏ nước cạn,

sao có thể giữ được chân long.

Ngao Vu Phong căn bản cũng không để ý Lý Anh Ninh, cao ngạo nhìn từ

trên cao xuống.

Đột nhiên, gã giơ tay ra, kiếm trong tay Lý Anh Ninh tựa như bị một sợi

dây vô hình kéo đi, bay về phía gã.

"Chỉ một thị thần thì có tư cách gì nói chuyện với ta chứ? Xem ta dùng

kiếm ngươi đưa tới chém người của ngươi đi." Ngao Vu Phong nghĩ.

"Nguy hiểm!" Bất chợt trong lòng gã dâng lên cảm giác nguy hiểm mãnh

liệt, pháp lực trên người gã tức thì bộc phát ra như núi lửa phun, một vòng
sáng chói mắt phóng ra xung quanh. Hồng đại hiệp còn chưa kịp trốn ra xa
thì đã bị dao động này đánh bay, cả vỏ sò cũng bị hất tung lên. Sóng nước
nổi lên một tầng gợn sóng, rồi sau đó tất cả lại trở về bình thường.

Hồng đại hiệp choáng váng đầu óc, không biết xảy ra chuyện gì, nhưng

bên tai lại nghe được một tiếng kiếm ngân vang mãnh liệt. Nó lập tức biết
là Hà Bá gia tới.

Mặc dù Trần Cảnh đã nói sẽ diễn pháp một hồi cho các yêu linh xem,

nhưng kể từ lúc hừng đông, một câu hắn cũng không nói. Truyền thuyết kể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.