HOÀNG ĐÌNH - Trang 1115

đây, nhưng cái thôn trấn này từ đó đến nay vẫn gọi là Tướng Quân Lĩnh.
Khi trở lại trấn Quân Lĩnh thì ông lão trưởng trấn đứng lại ở trước trấn, mà
phía sau ông ta là đông đảo nam nữ già trẻ trong trấn. Hơn nữa hôm nay
còn là ngày chợ phiên, người ở thập phương tới trấn buôn bán, lúc này
cũng tò mò đứng phía sau trưởng trấn để nhìn ngó. Ông lão trưởng trấn hơi
xanh xao, nhưng có vẻ rất có tinh thần, bên cạnh ông là một vị thầy đồ
tướng mạo gầy gò, khoảng chừng năm mươi tuổi, vẻ mặt chính khí. Trần
Cảnh nhìn người này, không cần dùng phép vọng thần cũng có thể thấy
được một tầng cương khí màu trắng bao phủ quanh người ông ta. Tầng
cương khí này không giống như kiếm cương sắc bén, mà làm cho người ta
có cảm giác chính trực.

Nghe đồn người có học vấn cao thâm ở nhân gian có thể dưỡng ra tính

tình cương trực, chư tà bất xâm, vạn pháp bất nhiễm. Trần Cảnh vẫn luôn
cho rằng đây chỉ là đồn nhảm, nhưng hôm nay nhìn thấy thì tin rồi.

Hắn nhìn thầy đồ, ông ta cũng nhìn hắn. Tuy rằng thầy đồ không có pháp

thuật gì để nhìn thấu rèm vải thật dày kia, nhưng lại có thể thấy một luồng
ánh sáng xanh từ trong kiệu phóng lên cao, như một dòng sông xanh kéo
dài đến tận trời, xua tan đi tất cả khí âm tà ở nơi này. Ông ta cũng biết thỉnh
thần là chuyện rất khó, thường thường mời tới không phải thần thật sự, cho
nên mới xuất hiện ở đây xem trước.

Ông ta nói nhỏ với trưởng trấn đứng cạnh:

- Hà Bá gia tới rồi.

Ông lão trưởng trấn tuy luôn mỉm cười, nhưng nghe được thầy đồ nói

câu này xong, nét lo âu ẩn sâu trong mắt thoáng cái đã hóa thành hưng
phấn. Ông lập tức ra hiệu cho người tấu nhạc, khua chiêng gõ trống, đốt
vang pháo trúc, rồi để người nâng tượng thần tới trong thần miếu ở chính
giữa trấn, đặt lên bệ thờ. Xong xuôi tất cả, lại để hai đứa trẻ một nam một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.