HOÀNG ĐÌNH - Trang 1574

Ngay từ lúc đầu tiên nhìn thấy Triệu Ngọc Nghiên đi tới, Trần Cảnh đã

phát hiện nàng ta hoàn toàn khác biệt với trước kia. Thậm chí có thể nói đó
là một loại biến chất.

Không biết từ lúc nào, những kí ức giết chóc trong lòng Trần Cảnh như

biến thành vết kiếm trên tường thành Tần Quảng ngày đó. Những dấu vết
kia rồi cũng sẽ bị dòng thời gian vĩnh hằng chảy xuôi vô tận cọ rửa sạch sẽ.
Có điều, không phải hiện tại, không phải lúc này.

Hiển nhiên Triệu Ngọc Nghiên được cao nhân chỉ điểm. Từng lời kế

tiếp, như dài dòng không kể xiết, như nói chuyện không đâu, lại đều là
những câu đánh thẳng vào trong lòng.

Nàng ta kể lại cuộc sống hồi nhỏ ở Tiên Phù tông tươi đẹp ra sao, phụ

thân, thúc phụ yêu thương nàng ta thế nào, ca ca Triệu Ngọc Bạch đối xử
với nàng ta rất tốt. Sau đó nàng ta kể chuyện xưa của rất nhiều người khác.
Những người trong câu chuyện xưa này không ai không chết trong tay Trần
Cảnh. Nàng nói cho Trần Cảnh biết chuyện những người nhà của mấy
ngươi đó biết được tin tức thì thống khổ và bi thương thế nào.

Nói mấy chuyện này, mục đích chính chỉ là để mở phòng bị trong lòng

Trần Cảnh ra, khiến cho tâm tình hối hận và hổ thẹn trong lòng hắn nhiều
hơn. Mỗi lần kể xong một chuyện xưa, nàng ta liền lấy ra một ngọc giản,
bên trong phong ấn tiếng khóc lóc của những người trong câu chuyện,
nương theo sau đó là nguyền rủa đối với Trần Cảnh.

Hồng đại hiệp và Lý Anh Ninh nghe thấy trong tiếng khóc rống bi thiết

đó còn có cả nguyền rủa ác độc, trong lòng vừa sợ vừa giận, vội vàng nhìn
qua Trần Cảnh. Bọn chúng phát hiện Hà Bá gia vẫn cứ ngồi yên nơi đó,
không động, không nói.

Những nguyền rủa này, trước đó Trần Cảnh chưa từng nghe thấy qua. Có

lẽ hắn không nghe thấy được vì trong những con sóng đục kia có rất nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.