HOÀNG ĐÌNH - Trang 1589

"Thế gian này đã trải qua bao nhiêu kiếp nạn rồi? Trời đất này đã từng bị

bao nhiêu đại thần thông cải tạo qua rồi?" Trần Cảnh thầm hỏi. Ít nhất hắn
biết có rất nhiều truyền thuyết, cũng biết khi trời đất vừa mới thành lập
không có thần linh, không có sắc phù. Bây giờ Thiên đình đã biến mất,
nhưng sắc phù vẫn còn, lại sát nhập vào trời đất hình thành một loại quy
tắc, có thể thông qua tín ngưỡng mà đi vào sắc phù của thần linh.

Nghĩ đến đây, Trần Cảnh không khỏi hít sâu vào một hơi. Một hơi này

như hút hết toàn bộ vẩn đục vào trong lồng ngực. Tuy rằng trong lòng đầy
hỗn loạn, bên tai đầy ồn ào phiền chán, trong mắt đầy những ảnh ảo, hắn
vẫn ngồi xuống. Không phải thân thể ngồi xuống, mà là tâm được thả ngồi
xuống. Như thể một người ngồi xuống ngay lối vào phố xá sầm uất, mặc kệ
người khác vây xem, chỉ trỏ, chửi rủa, sỉ nhục.

* * *

Trong cuộc sống, có đến tám chín phần mười chuyện không như ý muốn,

người tu hành cũng không ngoại lệ. Cho dù là ai đi nữa, điều duy nhất có
thể làm cũng chỉ là dũng cảm tiến về phía trước.

Nhan Lạc Nương xuất thân từ thôn Hà Tiền, theo cha đánh cá mà sống,

sau đó ba lần bảy lượt sắp bị hiến tế xuống sông, lại tìm được đường sống
trong chỗ chết. Nhưng khi nàng còn chưa trưởng thành thì trụ cột duy nhất
trong nhà nàng đã ngã xuống. Nàng đang còn để tang giữ trọn hiếu, mà cha
nàng mới chôn cất được ba ngày thì tộc trưởng trong thôn buộc phải lập gia
đình. Khi nàng cho rằng mình đã nhận lấy đủ cả mọi cực khổ, nhận lấy
trăm cay ngàn đắng, thì cơ duyên của nàng cuối cùng cũng đến.

Nàng rời đi theo Quảng Hàn cung chủ. Nhưng nếu có giấy bút nào ghi lại

cuộc đời Nhan Lạc Nương, sẽ phát hiện cả đời nàng từ lúc lớn lên đến bây
giờ đều đi cùng với máu và nước mắt. Dù là sau khi nàng mặc một thân
quần áo trắng giản đơn đi tới miếu Hà Bá, theo Quảng Hàn cung chủ bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.