HOÀNG ĐÌNH - Trang 1708

tức uy nghiêm của bậc đại đế, đồng thời lại không khiến người ta nảy sinh
cảm giác khúc mắc chán ghét được.

Trần Cảnh và Nạp Lan Vương đều thầm kinh ngạc. Bọn họ không nghĩ

đến cuộc nói chuyện của mình lại bị đối phương nghe thấy, hơn nữa chính
họ lại không hề cảm giác được.

Trần Cảnh chưa kịp đáp, Nạp Lan Vương đã cười lớn đáp lời:

- Ha ha…đại đế nguyện ý đồng hành là chuyện không thể tốt hơn được

nữa. Tất nhiên Hà Bá gia cũng sẽ rất vui lòng.

Lão nói câu này ra, dù Trần Cảnh không đồng ý cũng không được, bèn

cười nói.

- Có thể đồng hành cùng đại đế, thật là vinh hạnh.

Hắn không biết, kỳ thật Đông Nhạc đại đế không nghe thấy lời Trần

Cảnh trong cuộc nói chuyện giữa hắn và Nạp Lan Vương. Y chỉ bắt được
lời nói của Nạp Lan Vương trong gió, từ đó đoán được ý đồ của bọn họ.

Đây cũng là nguyên nhân khiến y muốn kết bạn với Trần Cảnh và Nạp

Lan Vương cùng đi vào La Phù. Trong mắt y, Trần Cảnh này là một thần
linh quật khởi thần tốc trong những năm gần đây, lúc chưa gặp hắn thì y chỉ
cho là lời đồn phóng đại lên mà thôi, dù có mấy phần thực lực cũng không
thể cao tuyệt được. Nhưng khi gặp được chân thân, y mới thấy lời đồn
không thể nói hết thần bí của Trần Cảnh.

Trong mắt y, trên người Trần Cảnh luôn luôn có một tầng sương mù dày

đặc có thể khúc xạ hết mọi ánh sáng trong trời đất. Nhìn qua liền sinh ra ảo
giác, không phân rõ thật ảo.

Trong trời đất hỗn loạn này, có thêm bằng hữu chung quy vẫn tốt hơn

một kẻ địch. Cho dù không thành bằng hữu, chỉ cần thời điểm mấu chốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.