HOÀNG ĐÌNH - Trang 1728

Lúc chém giết Giang Lưu Vân ở thành Bá Lăng, hắn từng dùng cách lừa

tâm gạt ý thi triển huyễn thuật, ngay cả Giang Lưu Vẫn cũng bị mê hoặc.
Lần này Trần Cảnh tỏ ra muốn rời đi, làm Ly Trần tưởng hắn thật sự muốn
chạy, nên nhân cơ hội đó thi triển huyễn thuật, tạo thành ảo ảnh chạy trốn ra
bên ngoài, còn bản thân hắn thì đã ẩn độn trong gió tuyết mà vào trong La
Phù.

Nếu Ly Trần cảm thấy được Trần Cảnh sẽ không rời đi, tất nhiên sẽ

không trúng huyễn thuật của hắn. Trần Cảnh nói ra mấy lời kia chẳng qua
là muốn làm Ly Trần phân tâm, cộng với thực hiện vài lần độn kiếm đã là
quá đủ, để một lần cuối cùng độn kiếm cũng đồng thời thi triển huyễn
thuật, chân thân biến mất song song với huyễn thân chạy về phía trước.
Trần Cảnh có thể làm mọi việc dễ dàng như vậy đều là do Ly Trần nghĩ
rằng hắn thật sự muốn đi. Chỉ cần trong đầu nàng sinh ra ý nghĩ này, thì sẽ
không sinh nghi với ảo ảnh chạy trốn kia.

Quả nhiên Ly Trần không nghi ngờ, mà tiếp tục đuổi giết ảo ảnh kia.

Tới khi nàng phát hiện mắc mưu, phục hồi tinh thần lại, thì đã không

cách nào tìm được Trần Cảnh rồi.

Tới tận bây giờ, nàng cũng không ngờ phép ẩn độn của Trần Cảnh đã

thần diệu như vậy, chỉ vừa thoát ly cảm ứng đã không cách nào tìm lại.

Trần Cảnh lại không hề cảm thấy bất ngờ. Mặc dù hắn chưa từng dựa

vào phép ẩn độn, nhưng chính hắn biết, chỉ cần mình làm cho đối phương
nhất thời không chú ý tới mình, thì có thể khiến đối phương không tìm
được mình nữa. Đây là một loại cảm giác.

Sau khi thoát khỏi Ly Trần, con bướm cũng không lấy thân bướm bay

trong gió tuyết, mà hóa thành một bông tuyết bay múa theo gió trên không
trung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.