HOÀNG ĐÌNH - Trang 1783

tươi nuốt sống người ta. Người đi chuyến này, đơn độc một mình, thế lực
có quá đơn bạc hay không đây?

- A, a…thế đơn lực bạc a. Không phải còn có ngươi nữa hay sao?

Trần Cảnh cười nói.

Hồng đại hiệp nghe xong, lập tức hưng phấn, lớn tiếng nói:

- Có lão tôm con ở đây, nhất định không có kẻ nào lại gần Hà Bá gia quá

một trượng.

Trần Cảnh cười lớn, tiếng cười chứa không ít hào khí. Chỉ nghe thấy hắn

nói:

- Ha ha, tất cả bọn họ đều muốn ta đến. Chúng ta đành đến gặp bọn họ

vậy.

Dứt lời, tượng thần trong miếu đột nhiên bay lên, bay xuyên qua đỉnh

miếu như thể xuyên qua một màn nước, từ trên cao đáp xuống lưng Hồng
đại hiệp. Còn âm thần của Trần Cảnh thì dung nhập vào bên trong tượng.

Thân thể Hồng đại hiệp trầm xuống, nó khó hiểu hỏi:

- Hà Bá gia, thế này là sao?

Trước kia, mỗi lần Trần Cảnh rời đi cũng không mang theo tượng thần

cùng đi như hôm nay cả.

Giọng nói từ trong tượng thần trên lưng nó vọng ra:

- Bọn họ mời ta đi, nhất định có mưu đồ. Trong mưu đồ đó có tính cả ta.

Hồng đại hiệp hiểu ý, không hỏi thêm nữa, chỉ dựng người nhảy lên. Vừa

mới trên không trung, người nó đã biến lớn như một con voi, rồi bổ nhào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.