HOÀNG ĐÌNH - Trang 1811

Hư Linh bất chợt nổi lên lo lắng. Trần Cảnh từng nói qua với nàng, chỉ

cần có người nhắc đến hai từ Trần Cảnh, hắn đều có thể nghe thấy nội dung
cuộc nói chuyện của đối phương. Phép thuật này cực kỳ huyền bí, nhưng
không phải là vạn năng. Nếu người khác không nói, chỉ nghĩ trong lòng,
vậy căn bản không thể nào biết được. Hơn nữa nếu người khác biết Trần
Cảnh có loại phép thuật thế này, cũng có thể lợi dụng để Trần Cảnh nghe
phải tin tức giả cũng không chừng.

“Khôi vương này không biết Hà Bá gia có phép thuật như vậy. Nhất định

mưu đồ giữa ông ta và tâm phúc đều bị Hà Bá gia nghe được.” Hư Linh
nghĩ vậy, nhưng cảm giác bất an vẫn không ngừng dâng lên.

- Thế nào? Lão tổ đang lo lắng chuyện gì?

Đột nhiên Khôi vương hỏi. Ông ta không nhìn Hư Linh, nhưng lại mở

miệng hỏi một câu như vậy.

Người tu hành cực kỳ mẫn cảm với khí cơ, không chỉ mẫn cảm với thiên

địa linh khí mà còn với cả dao động cảm xúc của người khác. Đối với bọn
họ mà nói, một chút cảm xúc cảm động, nhớ nhung đã như thể gió thổi trên
mặt hồ, thấy rõ từng gợn sóng nước.

Do vậy mà phần lớn người tu hành đếu cố hết sức cất giấu cảm xúc của

mình đi. Vì thế trong mắt của những người không thể cảm nhận được tâm
tình của đối phương, những người tu hành đều là dạng như không có hỉ, nộ,
ái, ố.

Những lo lắng trong lòng Hư Linh vừa rồi đã bị Khôi vương cảm ứng

được.

Hư Linh hít sâu một hơi, ổn định tâm thần đáp:

- Xem ra Khôi vương đã có tính toán kỹ càng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.