HOÀNG ĐÌNH - Trang 1839

Hắn không dám tưởng tượng ra ba vị Đạo tổ được xưng tụng là Tam

Thanh tổ sư của chúng đệ tử Đạo môn lại bị một kiếm diệt sát.

Còn có rất rất nhiều những bậc đại thần thông khác nữa.

Chẳng qua, hắn nhớ lại tất cả những truyền thuyết khắp thế gian này,

xem thử có cái tên Nam Lạc từng xuất hiện không, lại phát hiện không có.
Hắn chỉ từng nghe Nhan Lạc Nương nói qua mà thôi. Lúc này, hắn mới
nghĩ đến, hóa ra sư môn Quảng Hàn cung của Nhan Lạc Nương cũng thần
bí đến như vậy, lại có thể biết đến vị Nam Lạc kia. Hơn nữa, hiển nhiên còn
có quan hệ không cạn.

Tảng đá đen đột nhiên phát sinh biến hóa, màu đen tản đi, biến thành

một tấm bia đá màu trắng. Ngoài bốn chữ “Bia thần Kinh Hà” thật lớn
được hiển hóa ra ngoài, chỉ còn lại đống chữ viết được khắc kín như hình
một con sông. Chẳng qua khiến người ta thấy kinh hãi, là một cái khe hổng
hẹp dài rất gọn ghẽ từ trên đỉnh của thần bia. Nếu có một thanh kiếm cắm
xuống khe đó, thì bia thần bỗng chốc trở thành một vỏ kiếm bằng bia đá.

Không quản bia thần này năm đó được tế luyện ra làm sao, cũng không

quản năm đó có thể quẫy sóng bạt gió thế nào, thì hiện tại nó cũng chỉ tản
mát ra chút ít ánh sáng lờ mờ mà thôi.

Bia thần Kinh Hà đã không còn là bằng chứng của việc nắm giữ được

Kinh Hà trong tay nữa. Bằng không Long vương Kinh Hà cũng không tùy
tiện để bia thần này vùi lấp trong bùn lầy, không tùy tiện để mặc dòng nước
đục mài mòn nó thế kia. Đây là Trần Cảnh suy nghĩ như vậy.

Nhìn dấu vết dòng Kinh Hà trên mặt bia thần, đột nhiên lòng hắn chợt

động. Hình ảnh con sông Kinh Hà chạy chồm xuất hiện trên đỉnh đầu tượng
thần. Hình ảnh thần vực lúc này rõ ràng hơn lúc hắn vừa lấy được bài vị Tú
Xuân loan rất nhiều. Đúng là cảm giác như đã chuyển sang pháp tượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.