HOÀNG ĐÌNH - Trang 2040

Hồng đại hiệp vốn luôn nhát gan sợ phiền phức, nhìn thấy kẻ địch mạnh

mẽ là sẽ bỏ trốn, nhưng lần này lại suy nghĩ một lúc lâu, rồi rành rọt từng
chữ nói:

- Ta không đi đâu cả. Ngày nào không uống nước sông Kinh Hà, cả

người ta sẽ khó chịu, ngày nào kiêng bùn đất Tú Xuân loan, toàn thân ta
đều cảm thấy vô lực.

Yêu linh kia còn nói thêm:

- Ngươi hà tất phải thế? Nếu sau này Hà Bá trở về, chúng ta sẽ quay lại.

Nếu người không về được, chúng ta cũng bất lực, ở đây mãi cũng không
ích gì. Không bằng chúng ta đi nơi khác cầu đại pháp, trở về có thể bảo vệ
tốt cho miếu Hà Bá, không phải bị những kẻ đó khinh nhờn như vậy nữa.

- Hà Bá gia nói ta không thông minh, có dạy cho ta thần thông dời núi

lấp biển ta cũng không học được. Các ngươi đi đi, nếu sau này có kẻ nào
học được phép thuật cao thâm, nhất định phải trở về. Khi đó phỏng chừng
ta đã không còn, hi vọng các ngươi có thể trông coi miếu thờ này giúp Hà
Bá gia. Hà Bá gia nói qua, miếu Hà Bá này là chỗ an thân cuối cùng của
người.

- Trở về, nhất định chúng ta sẽ về.

Sóng sông đưa lời bọn hắn cuốn vào trong bọt sóng nước cuộn trào, như

muốn đưa tới nơi hải vực xa xôi.

- Nếu sau này Hà Bá gia trở lại, mà ta lại không còn, nhờ các ngươi

chuyển dùm cho Hà Bá gia một câu. Nói ta không còn, không thể ngăn cản
đám người đó tiến vào miếu Hà Bá, nhưng ta cũng đã tận sức rồi. Nếu có
thể, xin hãy giúp ta giết chết những kẻ mấy ngày trước.

Đám yêu linh nhớ tới trận đại chiến giữa nó với đám tu sĩ kia. Không

biết đó là đệ tử môn phái nào mà lại vây bắt, công kích nó suốt mấy ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.