HOÀNG ĐÌNH - Trang 2104

Cách một đoạn thời gian, Trần Cảnh ngồi trong động phủ lại đọc ra một

đoạn huyền âm cổ quái. Trước đây hắn chưa từng niệm qua những đoạn
huyền âm này, chỉ là dung hợp thêm kinh Hoàng Đình vào một bên cánh
của Mê Thiên kiếm điệp, cộng thêm chuyện ý niệm hắn dung nhập vào đan
điền này, xem như đã hoàn toàn dung hợp lại. Khi đó, ý niệm của hắn chợt
cảm giác được kinh văn Hoàng Đình khắc trên cánh bướm xuất hiện. Hiện
tại, hắn vẫn chưa giải thích rõ ràng kinh này, có điều đã có thể hiểu được
chút ít rồi.

***

Cung Quảng Hàn cũng có một tấm bia thần rất lớn, có tên là Thái Âm.

Bia Thái Âm này lại không thần kỳ như bia thần Kinh Hà hay bia Ti Vũ,
mà chỉ là một tấm bia đá bình thường.

Dưới hai chữ Thái Âm là hai chữ Quảng Hàn. Sau đó đến một câu viết:

“Phàm là đệ tử Quảng Hàn ta, đều phải ứng với tự cường, tự trọng – Tuyền
Âm.”

Tuyền Âm là tổ sư Quảng Hàn.

Tiếp đó nữa là tên của nhiều đời đệ tử cung Quảng Hàn, chẳng qua tổng

cộng cũng không quá bốn đời. Nhan Lạc Nương là đời thứ tư, mà ba đời
trước chỉ có một truyền nhân, đến đời sư phụ nàng mới thu nhiều đệ tử như
vậy. Chẳng qua, dù thu rất nhiều đệ tử, nhưng cũng có rất nhiều đệ tử chết
đi.

Từng luồng ánh trăng xẹt lướt trên mặt bia Thái Âm. Cách đó không xa,

Nhan Lạc Nương đang thuận tay cầm Quảng Hàn kiếm múa luyện. Khi thì
nhanh, lúc lại chậm, khi thì dồn dập như hoa, lúc lại im ắng như liễu, lại có
lúc như sóng nước lao nhanh. Chỉ là cho dù Quảng Hàn kiếm trong tay
Nhan Lạc Nương có biến hóa thế nào, cũng đều mang đến cho người ta một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.