HOÀNG ĐÌNH - Trang 2237

lại, bia thần Ti Vũ trên trời đã phóng lớn hơn mười trượng, mang theo uy
thế khuynh thiên.

Trên bầu trời, mây đen dày đặc, mưa to trút xuống, trong mưa gió không

mở nổi mắt, thấy không rõ hai ba thước.

Bia thần Ti Vũ hạ xuống.

Lúc bia thần sắp trấn xuống đầu đạo nhân, gã bèn dùng hai tay đỡ lấy bia

thần, mặt đỏ bừng lên, hét lớn một tiếng, gân xanh trên tay nổi cuồn cuộn.
Cùng lúc đó, luồng ánh kiếm kia đã đâm tới gáy đạo nhân. Chỉ thấy tóc đen
của gã rụng rơi, áo rách ra, da thịt sau gáy xuất hiện chi chít vệt đỏ. Thế
nhưng cảnh tượng ánh kiếm lướt qua, đầu người rơi xuống lại không xuất
hiện.

Trần Cảnh chỉ cảm thấy thân thể của đạo nhân căn bản không phải thịt

da, mà là tinh thiết. Mê Thiên kiếm căn bản không thể phá vỡ nhục thể của
gã.

"Thân thể thật mạnh." Trần Cảnh thất kinh.

Linh lực trên bia thần Ti Vũ bắt đầu khởi động, áp chế.

Đạo nhân lại hét lớn một tiếng, thân không ngừng phóng to, chỉ chốc lát

đã cao lớn tương đương với bia thần Ti Vũ, hơn nữa còn không ngừng lớn
thêm. Bia thần Ti Vũ không thể đặt trên người gã, không trấn nổi gã.

Linh lực của núi Côn Lôn dâng lên từ dưới chân gã. Linh lực từ trên trời

trút xuống thêm bao nhiêu, thì linh lực từ Côn Lôn lại tụ tập thêm bấy
nhiêu lên người đạo nhân. Khí thế của gã không ngừng tăng lên.

Trần Cảnh thất kinh, đồng thời khẽ quát một tiếng. Trên bầu trời cuồn

cuộn mây đen, có sấm sét đánh xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.