HOÀNG ĐÌNH - Trang 2284

Khi bọn nó giật mình tỉnh lại thì đã không biết là mình đang ở chỗ nào

rồi.

Dù thế nhưng bọn nó vẫn không cảm thấy kinh hoảng, bởi vì cả hai cảm

thấy Ngọc Hư cung phải lớn như thế, sẽ luôn có cách để tìm thấy lối ra.
Việc cấp thiết bây giờ là phải tìm được linh đan, linh bảo cùng công pháp bí
tịch.

Đột nhiên bọn nó phát hiện phía trước xuất hiện một người. Đầu gã rất

nhỏ, đỉnh đầu thon nhọn, thân hình thấp bé cũng đang ghé vào nhìn từng
cái gian phòng. Chỉ là gã giống như một tên trộm đang đứng cạnh cửa nhìn
lén vào bên trong.

- Này…

Hồng đại hiệp gọi lớn.

Người nọ giống như bị giật mình, cả người nhảy dựng lên, thân hình còn

chưa rơi xuống đã hóa thành một luồng gió đen lao về phía Hồng đại hiệp.

Chiếc xích màu đen thô to trong tay Hồng đại hiệp lập tức quất ra, trên

đó có rất nhiều đốm lửa màu đen.

Bộp.

Sợi xích màu đen quất lên thân người nọ. Gã bèn lắc mình lại ở giữa

không trung tránh ra xa, thoáng cái đã biến mất trong tầm nhìn của Hồng
đại hiệp.

- Loại trộm cướp không có mắt, cũng không hỏi xem Hồng gia ta có địa

vị thế nào ở sông Kinh Hà này.

Hồng đại hiệp nhìn bóng lưng người nọ đã đi mất, mắng to, rồi quay lại

nói với vỏ sò:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.