HOÀNG ĐÌNH - Trang 2451

- Đúng vậy. Cả cuộc đời lão rất muốn làm được một việc lớn có một

không hai, nhưng lại bình an sống suốt hai trăm sáu mươi bảy năm chưa
từng làm việc gì khác người. Lão đã từng muốn cưỡi tuyết nhập thành
Phượng Hoàng, nhưng cuối cùng lại không đi.

Tất nhiên Trần Cảnh đã từng nghe đến thành Phượng Hoàng. Nhưng hắn

không biết gì về tòa thành này cả, thậm chí là cả vị trí cụ thể. Chỉ biết rằng
đó là một tòa thành trì rất đặc biệt.

Thành Phượng Hoàng lớn hơn rất nhiều so với thành Bá Lăng, lại phồn

thịnh hơn với thành Quân An của Trung Nguyên vài phần, và còn là một
nơi tự do nữa. Nghe nói trong đó có đủ sinh linh các tộc trong trời đất, con
người cũng là một trong số đó.

Thành Phượng Hoàng không cự tuyệt bất kì thần yêu linh ma nào cả.

Bặc Phu Tử nói lão muốn cưỡi tuyết tiến vào thành Phượng Hoàng, tất
nhiên là không chỉ muốn đi vào mà còn muốn làm chuyện gì đó. Trần Cảnh
không hỏi vì lý do gì. Hắn chỉ yên lặng lắng nghe. Bặc Phu Tử tiếp tục cảm
thán:

- Thế giới lớn đến như vậy, nếu lão có thể biết đến tên của ai đó, thì chắc

chắn đó là một người rất phi phàm.

Lão kể tiếp về những người nổi danh mấy năm gần đây trong thiên hạ.

Lão nói:

- Lại nói, nhân tài thần thông phi phàm mới xuất hiện trong thiên địa

không ít. Nhưng lão ấn tượng nhất là một người tên Triệu Ngọc Bạch.

- Triệu Ngọc Bạch.

Trần Cảnh nói thầm một câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.