HOÀNG ĐÌNH - Trang 248

Hư Linh đột nhiên thả người hóa thành một luồng khói đen nhập vào linh

bài kia.

“Đùng... Đoàng…”

Ánh chớp xé toang hư không, đám khói đen ở phía dưới chỉ cầm cự

trong chốc lát rồi liền nổ tung. Ánh chớp biến mất, trời lại tối om đến mức
xòe tay không thấy ngón, mưa gió dần dần ngưng lại, từ đường thôn Hà
Tiền vẫn yên lặng. Nếu ai có nhãn lực cao minh thì sẽ thấy phía trên không
từ đường có một làn khói nhẹ tụ lại, lúc đầu thì chỉ một chút, sau đó thì uốn
lượn trong không khí như có sinh mệnh, lượn lờ một hồi thì trở nên đậm
hơn. Một đám khói đen như đột nhiên được sinh ra, sau chốc lại đã tụ lại
trở thành một tấm bài vị màu đen. Bài vị trong không trung lắc lư rồi chiếu
một chùm sáng màu xanh nhạt xuống. Một người con gái đang độ thanh
xuân xuất hiện dưới chùm sáng, váy đen dài tới đất, tóc huyền buông thõng
ngang eo như một tinh linh trong đêm nhưng thiếu đi phần yêu mị. Nàng
chính là Hư Linh mà lúc đầu Trần Cảnh xưng là lão tổ thôn Hà Tiền.

Nàng ngẩng đầu nhìn mây đen đang tán đi, đôi môi khẽ mỉm trông cực

kỳ vui sướng.

Đột nhiên đúng lúc này có một vầng sáng chụp xuống đầu nàng. Nàng

hoảng hốt, cơ thể nhòa đi muốn hóa thành khói trốn vào vào từ đường
nhưng không kịp. Chùm sáng chớp tắt liên tục bao chùm lấy nàng ở trong
đó, tia sáng như những sợi dây trói nàng lại.

Nàng vô cùng kinh hãi, linh lực trong người như bị cách ly hoàn toàn,

không cách nào có thể điều động được.

Không khí dao động như mặt nước, một người từ trong hư không bước

ra không mang theo một tiếng động nào. Gã trẻ tuổi anh tuấn, mặc pháp
bào màu đen, thần thái vô cùng tự tin, chỉ có điều là ánh mắt lại gây cho
người cảm giác âm hiểm. Đúng là Thổ Địa trấn Quân Lĩnh, Tần Hộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.