HOÀNG ĐÌNH - Trang 2560

phóng lên cao, có trước có sau. Thế nhưng tất cả đều chỉ gói gọn trong
khoảng thời gian ánh sáng mờ ảo đã không còn rõ ràng nữa mà thôi.

- Thiên đình, Thiên đình biến mất ngàn năm nay đã định lâm thế lại rồi

sao?

Đến lúc này Trần Cảnh vẫn còn có một loại cảm giác như không chân

thật. Từ lúc biết được sư tỷ Diệp Thanh Tuyết tùy thời có thể chết đi bên
trong Thiên đình, không lúc nào hắn không muốn tiến vào trong đó. Mãi
đến khi một kiếm phá Côn Lôn vừa rồi, hắn mới không còn sức lực để làm
gì nữa, càng không biết phải làm thế nào. Bởi vì một kiếm phá Côn Lôn kia
đã khiến ngàn dặm quanh đó gặp phải lụt lội. Cho nên thời gian qua hắn chỉ
có thể hành tẩu trong nhân gian mà thôi.

Hiện tại hắn vẫn không thể tin được Thiên đình lâm thế. Cứ như vậy lâm

thế, không có chút dấu hiệu kinh thiên động địa nào cả.

Hắn còn chưa sẵn sàng, lại đột nhiên cảm thấy hết thảy đều là chuyện

đương nhiên.

Hắn không cố sức nhìn xem lúc này có những ai trên bầu trời, có người

quen nào trên đó, hay có những lão ma thần thông quảng đại đã lâu không
xuất thế hay không? Hắn chỉ phóng người lên, vọt lên tới chín tầng trời.
Quanh người hắn là một vầng ánh kiếm đầy mê ly bao phủ. Trong mắt mọi
người dưới mặt đất, Trần Cảnh cũng như hàng trăm điểm sáng kia, giống
hệt nhau, không chút vẻ chói mắt hay có gì đặc biệt hơn cả.

Yêu, Linh, Thần, Đạo, Phật, Ma đầy trời như những cánh bướm lao về

tòa Linh Tiêu bảo điện trong truyền thuyết.

Một khắc trước, hắn còn đang đứng dưới đất nhìn những người phía trên.

Lúc này đã trở thành một trong đám bọn họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.