HOÀNG ĐÌNH - Trang 2579

Đây đã là bên trong của Linh Tiêu bảo điện, nếu hắn đi sâu hơn tí nữa thì
thực sự rất khó để quay trở ra ngoài.

Lúc đầu, những người đến sớm nhất đã hấp thu hết kiếm chú ở bên ngoài

Linh Tiêu bảo điện. Chính vì thế nên kiếm chú ở đó mới chậm rãi biến mất.
Nơi này đã là sâu bên trong của Linh Tiêu bảo điện, có rất ít người đến nên
kiếm chú ở đây vẫn còn rất dày đặc.

Trần Cảnh đang đứng giữa nơi giao cắt của rất nhiều con đường, trên

đỉnh đầu là mái hiên không quá cao, hai bên là lan can màu xanh đen có
khắc rất nhiều các loại hoa văn khác nhau trên bề mặt. Ở cách đó không xa
là một tòa đình nhỏ. Trong đình đặt một chiếc bàn và bốn chiếc ghế làm
bằng ngọc trắng. Một cô gái đang ngồi trong đình, mặt nhìn về hướng
Đông. Nàng mặc một bộ quần áo màu đỏ vàng xen kẽ. Tóc nàng có cài một
nhành trâm hoa rủ xuống đầu chân mày. Mái tóc đen dài được vén qua một
bên, buông dài qua chiếc cổ trắng như tuyết, rủ xuống cạnh bàn ngọc.

Trần Cảnh đi tới trước mặt cô gái. Nàng đang dùng tay chống cằm, nhìn

lên bầu trời. Nơi đây như một vườn hoa, lại có thể ngắm cảnh bầu trời.
Trần Cảnh đến gần mới phát hiện nàng vẫn còn rất trẻ tuổi, sắc mặt hồng
hào, làn da trắng mịn.

Có vẻ như nàng có cuộc sống rất thoải mái. Trần Cảnh nhìn vào đôi mắt

nàng, thấy hai điểm sáng màu trắng. Hắn nhìn kỹ lại thì đó là hình ảnh phản
chiếu của dòng thiên hà trong mắt nàng. Trần Cảnh nhìn theo ánh mắt của
cô gái, thấy được góc độ là đang nhìn lên bầu trời. Hắn có thể tưởng tượng
được hơn một ngàn năm trước, cô gái này đang chống cằm ngồi nơi này
nhìn lên bầu trời thì đột nhiên thấy được một dòng thiên hà phủ xuống.
Nàng còn chưa kịp phản ứng thì dòng thiên hà kia đã cuốn phăng đi tất cả
mọi thứ. Uy lực sót lại đến ngàn năm sau còn khiến Trần Cảnh không dám
đi tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.