HOÀNG ĐÌNH - Trang 2664

- Sao vậy? Hai người các ngươi cùng vào, lại chỉ có một người đi ra. Chỉ

một mình Trần Cảnh đã khiến các ngươi chật vật thế này sao? Xem ra các
ngươi đã quá xuống dốc rồi, tốt nhất nên trốn vào một xó xỉnh u tối nào đó
trên thế gian đi, đừng để mọi người phải trông thấy nữa.

Khâu Huyền Cơ chỉ cười lạnh đáp:

- Chỉ một mình Trần Cảnh sao? Ở đây không có kẻ nào đáng là đối thủ

của hắn cả. Mà ngươi, nếu đi vào nhất định không còn cả xương cốt.

Ngày đó, Triệu Bán Yêu thừa cơ tiếng chuông trên Côn Lôn trùng điệp

vang lên trong trận đại chiến đã đánh lén Khâu Huyền Cơ, muốn đoạt lấy
cung tên trong tay y. Đáng tiếc lại không thành công. Hôm nay lập trường
của hai bên càng thêm khác biệt, cho nên càng thêm trào phúng nhau. Nghe
thấy Khâu Huyền Cơ nói vậy, gã thầm nghĩ: “Mấy năm trước ở núi Côn
Lôn đã từng nhìn thấy thần thông thuật pháp của hắn, tuy có huyền bí
nhưng chưa chắc ta phải sợ hãi. Dù hiện nay hắn đã phát triển rất nhiều,
nhưng chẳng lẽ ta cũng không tiến bộ thêm hay sao? Những năm nay pháp
lực của ta đột nhiên tăng mạnh, thuật Hóa Hồng của ta càng thêm thuận
buồm xuôi gió, dù có là nơi cùng hung cực hiểm nào cũng đừng hòng vây
khốn được ta. Tên kia đã nói vậy, ta sẽ đi vào trong kia một chuyện. Nếu
chuyện ổn thỏa, ta sẽ lấy đầu Trần Cảnh đi ra. Còn nếu không thể làm được
thì ta cũng vẫn đi ra được, vẫn có thể đạp rớt thể diện của Vu tộc y.”

Nghĩ tới đây, gã cười nói:

- Tự ngươi đã vứt bỏ không để ý tới người thương của mình mà trốn mất,

còn nói rằng Trần Cảnh kia lợi hại. Không phải Triệu Bán Yêu ta chưa từng
gặp qua hắn, thần thông hắn có bao nhiêu ta đều rõ ràng. Ngươi ở đó mà
nhìn xem ta vào thế nào, ra thế nào. Linh Tiêu bảo điện này đối với ta mà
nói, chính là chỗ không người.

- Nếu ngươi tiến vào còn có thể đi ra, cây cung này sẽ là của ngươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.