HOÀNG ĐÌNH - Trang 2672

Triệu Bán Yêu cảm thấy kinh hãi suýt chết. Ngay khi gã đang đắc ý vì

chính mình sắp đi ra khỏi Lăng Tiêu bảo điện thì một tia sáng trắng xuất
hiện trước mặt. Sát khí tỏa ra giống như từ trên trời giáng xuống. Gã lập tức
nghĩ ngay đến tình cảnh năm xưa khi bản thân bị tên đạo sĩ dùng lôi pháp
đánh lén.

Ánh sáng của mũi tên bay đến cực nhanh, chỉ trong một tích tắc.

Tuy gã sắp đi ra khỏi Lăng Tiêu bảo điện, nhưng dù sao vẫn chưa đi ra.

Nếu đang ở bên ngoài thì chắc chắn gã có thể tránh được. Lần trước tại núi
Côn Lôn, gã giả bộ bị thương rơi xuống đất, rồi đi vòng trở lại đánh lên
Khâu Huyền Cơ. Còn bây giờ ngay khi gã vừa định đi ra khỏi cửa điện thì
bị mũi tên này chắn hết mọi con đường. Mũi tên này cực kì xảo diệu, thời
gian cực kì chuẩn xác, thật sự là ngoan độc.

Triệu Bán Yêu cảm thấy mối nguy hiểm muốn mạng của mình.

Gã không kịp tránh né. Ngay thời điểm mũi tên đâm vào mi tâm, gã cố

gắng thoát đi khiến cho nó chỉ đánh vào bả vai của mình. Sát khí từ mũi tên
tràn theo kinh mạch vào bên trong thân thể gã. Gã còn chưa kịp khu trừ thì
tiếng nói của Trần Cảnh đã vang lên:

- Ta nói rồi, ngươi không thể đi ra được.

Gã nghe thấy những lời này thì đã nhìn thấy có một pho tượng. Tượng đá

giống như sống lại, vừa xuất hiện đã tỏa ra thần quang rồi biến mất. Gã
nhìn thấy cảnh vật chậm rãi mờ đi, chỉ còn lại một pho tượng thần tỏa sáng
chói. Dù cho gã nhắm mắt hay trợn mắt thì cũng chỉ thấy một pho tượng.
Lúc này tượng thần là tồn tại duy nhất ở trong trời đất này. Đôi mắt của
tượng thần nhìn chăm chú vào gã.

Miệng không thể nói, thân không thể động, tai không thể nghe. Triệu

Bán Yêu biết rằng mình đã bị phong ấn ở bên trong điện rồi. Đây là chuyện
gã không thể nào nghĩ tới trước khi đi vào đây. Đồng thời gã lại càng hận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.