HOÀNG ĐÌNH - Trang 2743

Hai con quỷ bàn tán hồi lâu mà vẫn chưa có kết quả. Sắc trời đã sáng

trong lúc chúng nó do dự. Chúng nó không có cách nào khác, đành quay lại
cái hầm kia.

Ban ngày, yên tĩnh.

Gần xa chỉ có chim hót. Hai con quỷ kia như đã ngủ, không chút tiếng

động. Tới khi sắc trời lại sầm tối, chúng mới chui ra.

- Hiện tại dương khí vẫn vượng, bất lợi cho chúng ta bay độn. Chờ hai

canh giờ nữa trời tối hẳn, sẽ làm ít công to.

Quỷ gầy nói.

Nhưng mà lần này không phải quỷ béo trả lời, mà là một giọng khác.

- Các ngươi không cần chờ nữa, ta có lời muốn hỏi các ngươi.

Âm thanh này vừa vang lên, hai con quỷ đã kinh hãi xoay người, muốn

xuyên tường bỏ chạy. Rồi chúng lại chợt phát hiện, vách tường bình thường
vẫn xuyên qua giờ cứng rắn như sắt. Chúng nó lại định chui xuống đất, mặt
đất cũng như thế. Lại vội vàng chạy ra cửa, cửa đã không thấy đâu. Chúng
hoảng sợ, ngửa đầu lên đã không thấy trần miếu nữa, trong miếu cũng thay
đổi, chỉ thấy có một người thần tình lạnh lùng, sắc mặc hơi xanh, đang
đứng đó nhìn chúng.

Hai con quỷ vội vàng quỳ xuống, ra sức lạy, lớn tiếng nói:

- Đại thần tha mạng, bọn ta vô ý mạo phạm, đại thần tha mạng, đại thần

tha mạng...

Thủ đoạn của Trần Cảnh cũng không phải là pháp thuật cao thâm gì,

nhưng trong mắt hai con quỷ này thì đã là đại thần thông rồi.

Trần Cảnh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.