HOÀNG ĐÌNH - Trang 2758

Lão nhân không kịp trở tay, chỉ đầy sợ hãi. Ông ta lo sợ tượng thần yêu

dị này có liên quan tới yêu quái trong núi, cháu trai mình nói mấy lời này sẽ
rước phải đại họa.

Trần Cảnh nói:

- Các ngươi ở đây chờ ta.

Lời hắn vừa mới ra, người đã biến mất, chỉ có cơn gió gào thét như sóng

thổi phía xa xa.

Nhìn thấy Trần Cảnh biến mất rồi, lão nhân rất muốn mắng cháu trai

mình vài câu, lại không dám lên tiếng. Ông ta lo rằng tượng thần yêu dị
không đi xa sẽ nghe được. Mặt mày cậu bé bên cạnh đầy hưng phấn, còn cô
bé đột nhiên lại lên tiếng:

- Thanh Ngưu ca ca, ca thật dũng cảm.

- Đương nhiên rồi.

Cậu bé đắc ý đáp.

Nó vừa mới nói xong, một cơn gió đã ập vào mặt. Tượng đá vừa mới

biến mất đã xuất hiện trong cơn gió. Trên đỉnh đầu tượng còn có thêm một
gốc cây già không quá to lớn đang hạ xuống. Trên cây có không ít cành khô
như thể sắp chết, không có sức sống. Vừa mới rơi xuống, rễ cây đã nhanh
chóng luồn vào trong đất.

Trần Cảnh thổi ra một hơi, một luồng sáng trắng gọn ghẽ quấn quanh

gốc cây già một vòng. Toàn bộ nhánh rễ của gốc cây này bị chặt đứt hết,
cây già phát ra từng tràng kêu la thảm thiết. Những chỗ bị chặt đứt của cây
lại đang chảy đầy máu tươi.

Lão nhân hoảng hốt, cậu bé lại gan dạ dị thường. Nó hét lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.